Chuyện Voi và Ruồi

Đây là chuyện tôi nghe:

Một đệ tử luôn khổ sở vì lúc nào cũng thấy tâm mình xáo trộn, không một chút tĩnh lặng. Ngày kia, đến gặp đạo sư, anh thổ lộ nỗi lòng:

– Thưa thầy, con thấy dường như tâm hồn mọi người đều dễ dàng xáo động; rất hiếm người nào có được cái tâm thanh tĩnh. Vậy, làm sao con có được tâm tĩnh lặng?

Đạo sư mỉm cười, từ ái nhìn học trò rồi nói:

– Người xưa đã nhận ra chướng ngại đó trong tâm chúng ta, nên bảo rằng tâm viên ý mã. Con khỉ hay con vượn tánh tình hiếu động, luôn luôn nhảy nhót chuyền leo, nghịch ngợm. Tâm chúng ta cũng lăng xăng hệt như thế. Con ngựa thì quen rong ruổi đường dài không biết mệt. Lại có câu ngựa quen đường cũ. Cái ý chúng ta cũng hay rong chơi đường dài không mệt mỏi, và nó hay nhớ chuyện cũ, cứ bắt ta bận lòng về những thước phim quá khứ. Vậy, làm sao giữ cái tâm cái ý của mình an tĩnh? Làm sao nhốt con vượn tâm và cột chân con ngựa ý? Để thầy kể con nghe chuyện này:

Con voi nọ đang đứng im một chỗ, thong thả lấy vòi bứt lá cây cho vào miệng nhai. Con ruồi nhỏ từ đâu bay sà tới, rồi cứ quanh quẩn trên đầu voi, vo ve suốt bên tai voi. Voi bèn phe phẩy hai tai to như đôi cánh quạt để đuổi ruồi đi. Nhưng hễ voi thôi quạt tai thì ruồi lại xáp tới. Cứ lặp đi lặp lại như thế nhiều lần. Voi ngừng nhai, hỏi ruồi:

– Sao chú mày cứ phải rộn ràng như thế? Không thể ở yên được một phút à?

– Không! Hễ tớ thấy cái gì, nghe tiếng gì, ngửi mùi gì là liền bị cuốn hút vào đó. Năm giác quan của tớ và mọi thứ xảy ra quanh tớ lúc nào cũng kéo lôi tớ đi mọi hướng, và tớ chẳng thể nào cưỡng lại. Cậu có bí quyết gì vậy? Làm sao cậu lúc nào trông cũng an nhiên, tự tại đến thế?

– Cậu nghe cho rõ này! Năm giác quan của ta chẳng hề làm chủ sự chú ý của ta. Chính ta kiểm soát sự chú ý của ta, và ta muốn hướng sự chú ý vào đâu thì nó phải vào đó. Vì thế, hễ ta làm cái gì thì ta tập trung trọn vào đó, cho nên tâm ta tĩnh lặng và ta tự tại. Như khi ăn, ta không hề vừa ăn vừa vơ vẩn nghĩ tới chuyện nào khác; vì vậy, ta hoàn toàn thưởng thức được từng vị chua, ngọt, chát, béo của từng ngọn lá ta đang nhai kỹ. Chất bổ món ăn thấm vào từng tế bào lưỡi, răng, nướu… và ta cảm nhận thật rõ điều đó trong cơ thể ta.

Đệ tử hoan hỷ nói:

– Thưa thầy, con hiểu rồi. Tâm con sẽ luôn xáo trộn nếu cứ để cho năm giác quan của con và ngoại cảnh diễn biến quanh con làm chủ tâm con, điều khiển tâm con. Ngược lại, nếu con làm chủ được năm giác quan, con không để ngoại cảnh chi phối sự tập trung chú ý của con, thì con giữ được tâm tĩnh lặng.

Đạo sư gật đầu:

– Phải đó con. Con chú ý vào đâu thì tâm con chạy theo đó. Kiểm soát sự chú ý của con thì sẽ kiểm soát được tâm con. Như lúc tọa thiền, con chú ý vào hơi thở. Hơi thở chầm chậm vào ra cơ thể như thế nào, con “nhìn thấy” được từng đường đi nước bước của nó, chú ý hết vào nó, thì tâm con sẽ không còn nhảy nhót lung tung như khỉ vượn, không còn rong ruổi như tuấn mã nữa. Phép an tâm là thế. Nhưng nói quá dễ, tập luyện trầy trật lắm con ơi!

Nhiêu Lộc, 21-01-2014

Dũ Lan LÊ ANH DŨNG

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Chữ và nghĩa: Tấc lòng tấc dạ
Chữ và nghĩa: Tấc lòng tấc dạ
Không những nói “tấm lòng”, người Việt còn nói “tấc lòng”. Đây là lối nói văn vẻ, thường thấy trong văn học.
Câu chuyện liên tôn: Đạo Chúa có ảnh hưởng tới đạo Cao Đài không?
Câu chuyện liên tôn: Đạo Chúa có ảnh hưởng tới đạo Cao Đài không?
Học giả nước ngoài quen gọi đạo Cao Đài là “syncretic religion” tức là “tôn giáo dung hợp” mà trong đó họ thấy yếu tố chủ đạo không gì khác hơn Tam Giáo. Chính yếu tố chủ đạo của Tam Giáo dường như che khuất yếu tố rất riêng của...
Chuyện cũ kể lại:  GIỮA HAI MIỆNG CỌP
Chuyện cũ kể lại: GIỮA HAI MIỆNG CỌP
Trong lúc đi qua cánh đồng, anh chàng kia thình lình nhìn thấy thấp thoáng bóng dáng một con cọp từ xa. Sợ hãi, anh liền vắt giò lên cổ chạy trối chết. Con cọp đuổi theo tức thì. Chẳng mấy chốc anh phải vội dừng chân vì trước mặt...
Chữ và nghĩa: Tấc lòng tấc dạ
Chữ và nghĩa: Tấc lòng tấc dạ
Không những nói “tấm lòng”, người Việt còn nói “tấc lòng”. Đây là lối nói văn vẻ, thường thấy trong văn học.
Câu chuyện liên tôn: Đạo Chúa có ảnh hưởng tới đạo Cao Đài không?
Câu chuyện liên tôn: Đạo Chúa có ảnh hưởng tới đạo Cao Đài không?
Học giả nước ngoài quen gọi đạo Cao Đài là “syncretic religion” tức là “tôn giáo dung hợp” mà trong đó họ thấy yếu tố chủ đạo không gì khác hơn Tam Giáo. Chính yếu tố chủ đạo của Tam Giáo dường như che khuất yếu tố rất riêng của...
Chuyện cũ kể lại:  GIỮA HAI MIỆNG CỌP
Chuyện cũ kể lại: GIỮA HAI MIỆNG CỌP
Trong lúc đi qua cánh đồng, anh chàng kia thình lình nhìn thấy thấp thoáng bóng dáng một con cọp từ xa. Sợ hãi, anh liền vắt giò lên cổ chạy trối chết. Con cọp đuổi theo tức thì. Chẳng mấy chốc anh phải vội dừng chân vì trước mặt...
Món quà cuối năm
Món quà cuối năm
Tiễn bạn ra về, tôi trở vào nhà với tập sách bìa carton, thiết kế trang nhã. Rọc lớp màng co bao ngoài, lần giở từng tờ giấy couché matt 64 gsm trắng láng, ngắm nhanh một số trong rất nhiều tranh minh họa, tôi nghĩ tới tấm lòng của...
Chuyện cũ mùa Giáng Sinh: LÁ THƯ TỪ MẶT TRĂNG
Chuyện cũ mùa Giáng Sinh: LÁ THƯ TỪ MẶT TRĂNG
Nhà văn Samuel Langhorne Clemens (1835-1910), bút danh Mark Twain, có bốn người con. Ngoài bé trai đầu lòng là Langdon chết vì bệnh bạch hầu lúc mười chín tháng tuổi, ông có thêm ba cô con gái là Susie (1872-1896), Clara (1874-1962), và Jean (1880-1909).

Chuyện cũ kể lại: NGỌC BÍCH BIỆN HÒA
Chuyện cũ kể lại: NGỌC BÍCH BIỆN HÒA
Bộ tiểu thuyết Ðông Chu Liệt Quốc Chí danh tiếng của Phùng Mộng Long (1574-1646) gồm một trăm lẻ tám hồi (tức chương). Hồi Thứ Chín Mươi chép sự tích viên ngọc quý của Biện Hòa.
GÃ KHỔNG LỒ ÍCH KỶ
GÃ KHỔNG LỒ ÍCH KỶ
Từ gã khổng lồ ích kỷ, hắn đã trở thành người nhân ái, vị tha, để cuối cùng được thánh hóa... Truyện ngắn Gã Khổng Lồ Ích Kỷ chính là câu chuyện về tình thương thánh hóa con người.
NƠI NÀO THƯƠNG YÊU THÌ CÓ THẦY
NƠI NÀO THƯƠNG YÊU THÌ CÓ THẦY
Truyện ngắn của Tolstoy nhắc tôi nhớ lời Chúa (Gio-an 15:9-17): Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã thương yêu anh em. Và tôi cũng nhớ tới lời Đức Chí Tôn: Sự thương yêu là chìa khóa mở tam thập lục thiên, cực lạc thế giới và Bạch...
NHƯ HOA NỞ MUỘN
NHƯ HOA NỞ MUỘN
Lấy cảm hứng từ đoạn Phúc Âm Gioan 20,19-29, họa sĩ Ý Caravaggio (1571 - 1610) vào khoảng năm 1601 - 1602 đã vẽ bức tranh Tính Đa Nghi Của Thánh Tôma (The Incredulity of Saint Thomas), sơn dầu trên bố. Nhờ ngài Tôma đa nghi mà chúng ta có...