Thứ Sáu, 19 Tháng Năm, 2023 16:35

Những đóa hoa lòng thành tâm dâng tiến Mẹ

 

Hằng ngày, trong cuộc hành trình của người tín hữu, đặc biệt là trong dịp Tháng Hoa, khi tiết trời trong sáng và thảo mộc xanh tươi, khi ngàn hoa đua nở, người tín hữu nô nức kiếm tìm những cành hoa tươi xinh, để sốt sắng tiến dâng lên Mẹ Chúa Cứu Thế và cũng là Mẹ của nhân loại. Các loại hoa dâng lên Mẹ có đủ màu, đủ sắc, đủ thứ hương thơm… tỏ bày đủ mọi thứ lòng thành dâng kính Mẹ đầy yêu mến. Số hoa mà các tín hữu dâng lên Mẹ có khi ngập cả bàn thờ, ngập cả đền Mẹ chứng tỏ sự thành tâm  yêu mến mẹ vô vàn!

 

Ngoài những đóa hoa tươi, người tín hữu còn thiết tha dâng lên Mẹ những đóa hoa lòng, đó là những vần thơ được dệt bằng sự cảm rung của con tim với thật nhiều thao thức, thật nhiều cảm xúc trìu mến. Những đóa hoa lòng dâng lên Mẹ thì nhiều, rất nhiều hoặc âm thầm kín đáo, hoặc bày tỏ công khai. Ở đây chỉ xin nêu một ít đóa hoa lòng tiêu biểu.

 

Đối với tín hữu Phanxicô Assisi Nguyễn Trọng Tín, bút hiệu Hàn Mạc Tử, lòng sùng kính mến yêu Mẹ Maria đã từng được hun đúc từ tấm bé ở xứ đạo Tam Tòa, được nung nấu vào thời kỳ nhiễm bệnh phong, và tiếp tục theo Mẹ cho tới chết!

Trong bài thơ có tựa đề: “Thánh Nữ Đồng Trinh Maria”, Hàn Mạc Tử thốt lên:

Maria! Linh hồn tôi ớn lạnh!

Run như run thần tử thấy long nhan,

run như run hơi thở chạm tơ vàng…

Nhưng lòng vẫn thấm nhuần ơn trìu mến.

Lạy Bà là Đấng tinh tuyền thánh vẹn,

giàu nhân đức, giàu muôn hộc từ bi,

cho tôi dâng lời cảm tạ phò nguy,

cơn lâm lụy vừa trải qua dưới thế.

Tôi cảm động rưng rưng đôi hàng lệ:

dòng thao thao bất tuyệt của nguồn thơ.

Bút tôi reo như châu ngọc đền vua,

Trí tôi hớp bao nhiêu là khí vị…

Và trong miệng ngâm câu ca huyền bí

và trong tay nắm chặt vạn hào quang…

 

 

Còn đối với linh mục Gioan Baotixita Lê Xuân Hoa (Đức ông, cựu Tổng Đại diện giáo phận Phan Thiết) bút hiệu Xuân Ly Băng, các bài thơ ca ngợi, tạ ơn, phó thác, cầu xin với Mẹ Maria đã được dệt rất dồi dào, phong phú. Các ý thơ chúc tụng Mẹ bàng bạc đó đây trong nhiều tác phẩm, vừa thanh cao diệu vợi, nhưng cũng vừa mộc mạc dễ thương, dễ mến, dễ hiệp thông.

Trong bài thơ Dâng Mẹ”, tác giả tỏ bày:

Những chùm thơ ban mai,

Dâng kính Mẹ Chúa Trời,

Như hạt sương óng ánh,

Xin vui nhận Mẹ ơi!

 

Con xin hợp với Mẹ,

Ca tụng Chúa Ba Ngôi,

Uy Nghi và diễm lệ

Vinh quang ngập đất trời!

 

Chúa chính là từ phụ

Muôn thuở đến muôn đời

Chọn Mẹ làm Nữ tử

Kiều diễm hơn muôn người

Mẹ như ngọc vô giá

Châu báu muôn ngàn trùng

Vì Mẹ có tất cả

Ân sủng như triều dâng!

...

Trong bài thơ “Lời Nguyện Đầu Xuân (1964 ), tác giả đã bày tỏ tâm tình với Mẹ như đưa con thơ thỏ thẻ với người mẹ kính yêu:

Con là con Mẹ,

Mẹ là Mẹ con,

Dù cho sông cạn núi mòn,

Tình con Mẹ vẫn sắt son một đời!

...

Đời con như một cánh buồm

Ăn sương gió đất, neo nguồn trời cao.

Thuyền ơi, đang đậu bến nào?

Con xin Mẹ hãy lái vào Thiên Cung!

 

Đối với tín hữu Phêrô Phạm Đình Tân (1913-1992) (nhà văn, nhà thơ, nhà báo quê Nam Định), bút hiệu Bảo Long, đóa hoa lòng mà tác giả thiết tha dâng lên Mẹ Maria là nỗi sầu buồn tái tê giữa lòng đời lúc sóng gió mà tác giả muốn thành khẩn dâng lên Mẹ với lời lẽ hết sức xúc động chân thành, qua bài thơ Ôi Mẹ ôi !

Ôi mẹ ôi! Thánh Tâm lân tuất mãi!

Con về đây lòng rầu rĩ kêu van

Mẹ cho con ngước nhìn lên tình ái

của Mẹ Hiền tràn đổ xuống trần gian!

 

Đau đớn quá! Mẹ ôi! Đau đớn quá!

Xác hồn con kiệt nhược bởi vì đâu?

Mẹ thương con, Mẹ thương con Mẹ nhé!

Mẹ thương con ấp ủ trái tim sầu!

 

Con nhìn Mẹ, Mẹ nhìn con thoải mái,

lòng trần gian hòa nhịp ý thiên cung;

Ôi phút giây, ôi phút giây xán lạn!

Ôi phút giây thanh thoát tưởng không cùng!

 

Đối với linh mục Phanxicô Xavie Nguyễn Xuân Văn ( 1922-2002 ) thuộc giáo phận Qui Nhơn, bút hiệu Xuân Văn, với thi phẩm súc tích (Sứ Điệp Tình Thương) gồm tới 9764 câu thơ lục bát diễn tả nhiều chi tiết liên quan đến Tin Mừng.

Cuộc đời ba mươi ba năm sống và hoạt động của Chúa Cứu Thế ở trần gian được tác giả diễn tả bằng thơ đầy ý nghĩa và sinh động.

Trong nội dung thi phẩm này, các ý thơ bày tỏ tâm tình với Mẹ Maria được diễn tả song hành với các diễn tiến của Tin Mừng, nhưng cũng có những nét thật độc đáo và hết sức cảm động.

Nơi đoạn “ Truyền Tin, “ tác giả đã diễn tả về Mẹ với những nét thanh cao tuyệt mỹ:

Ga-li nước biết non xanh

Thành Na-da-rét thơm danh một nhà.

Có Trinh nữ đẹp như hoa,

Trắng ngà, trong ngọc, nết na, dịu dàng. . .

Maria mỹ danh Nàng,

Vốn dòng vương giả, thuộc hàng trâm anh

Tràng tròn mười sáu xuân xanh,

Xinh tươi như sắc mây lành rạng đông

Dung nhan rực rỡ vừng hồng

Trăng in đáy nước, mây lồng bóng gương

Vườn xuân khóa kín thiên hương

Cõi trần không chút vấn vương bụi trần.

...

Tuy nhiên, khi diễn tả Mẹ đứng dưới chân Thánh giá, ý thơ đã dần vào những nét thê lương sâu thẳm làm chấn động cả con tim:

Thương thay Rất Thánh Đức Bà,

Đứng bên Thánh giá lệ sa ròng ròng.

Con ôi! Mẹ chết cả lòng,

Theo con lận đận giữa vòng gươm đao.

Mẹ lo, Mẹ sợ biết bao,

Chân run rẩy bước, lòng xao xuyến buồn.

Máu con đổ, lệ mẹ tuôn,

Hiệp công đền tội cho muôn ngàn đời.

Đời nào có biết hỡi ơi!

Kẻ cười nhạo báng, kẻ lời khinh chê

Khiến con đau khổ ê chề,

Khiến cho lòng mẹ tái tê bẽ bàng.

...

Theo con cho tới cùng đường,

Là theo con đến pháp trường con ơi.

Bi thương đau khổ rụng rời,

Mẹ đành ngửa mặt lên trời phó dâng.

Trời cao thăm thẳm chín tầng,

Nghe chăng hai tiếng: “ Xin vâng “ não nùng ?

“ Xin vâng “ đến phút cuối cùng,

“ Xin vâng “ cho Mẹ chịu chung khổ hình!

...

* * *

Một ít đóa hoa lòng vừa nêu chỉ mang tính tiêu biểu. Số hoa lòng dâng Kính Mẹ còn nhiều, rất nhiều, và chắc chắn sẽ còn tiếp tục nhiều nữa, bởi nguồn sáng tác dành cho Mẹ xem ra còn rất phong phú, dồi dào.

Đối với đóa hoa lòng “ Hòa nhịp “  sau đây cũng tỏ bày tấm lòng thành rất tha thiết và gửi gắm tâm tình phó thác nơi Mẹ:

Con ước trời êm đượm ý thơ,

Ánh vừng trăng bạc sáng không bờ.

Mây trôi lơ lửng, trời cao rộng,

Say dệt tin yêu với ước mơ.

 

Con mơ trời thanh mát phong quang,

Trước nhan thánh Mẹ đẹp huy hoàng,

Có ánh trinh trong ngàn bạch lạp

cháy sáng cung tòa Mẹ cực sang!

 

Khi những hồi chuông vọng tiếng dài,

Xé hoàng hôn lặng, chuyển trời mai,

Con mơ hồn hợp trong kinh nguyện,

Theo gió vươn lên tận chín trời!

 

Con nguyện đời vang một khúc ca,

Du dương, trầm, bổng, rộn chan hòa,

Thanh âm vương vấn bên tòa Mẹ,

Ca ngợi tình yêu mến thiết tha!

 

Nhưng . . . đời con hèn yếu Mẹ ơi!

Mong chỉ hòa nhịp với đất trời,

Làm sao vui thỏa lòng nguyện ước ?

Xin hiệp tình thương mến Mẹ thôi !

 

MT Từ Linh

 

Ý kiến bạn đọc ()
Tin khác
Xem thêm