Giàn trầu của ngoại

Bao giờ cũng vậy, khi có dịp về thăm ngoại tôi hay ra giàn trầu để ôn lại thời thơ ấu của mình. Thường là lúc nghỉ hè, lúc phượng vĩ khoác chiếc áo hồng rực rỡ và lũ ve sầu hợp xướng khúc hát miên man.

Ngày trước ở quê, người già thường ăn trầu và dường như đó cũng là một cách ôn lại sự tích cũ. Đó là câu chuyện thương tâm của hai anh em nhà họ Cao giống nhau như đúc. Người anh nghi em có tình ý với vợ mình. Người em buồn bã ra đi đến khi kiệt sức thì chết và hóa thành đá vôi. Người anh đi tìm kiệt sức và chết bên hòn đá đó và thành cây cau. Vợ đi tìm chồng cũng chết ở đó và thành dây trầu quấn chặt cây cau. Khi vua Hùng đi qua biết chuyện liền cho đem trộn ba thứ đó lại thì thấy chúng chuyển dần sang màu đỏ như máu lại có mùi hương thơm thơm. Nhai thử thấy cay nồng và ngọt. Từ đó vua ra lệnh cho mọi nơi phải trồng, tất cả trai gái khi kết hôn phải có ba món đó là trầu, cau và vôi để nhắc nhớ về mối tình son sắt nhưng éo le kia. Cho đến bây giờ trầu cau vẫn là thứ không thể thiếu trong việc cưới hỏi của người Việt mình. Với ngoại, truyền thống bốn nghìn năm vẫn còn nguyên vẹn. Bà chăm chút dây trầu từng li từng tí, từng ngày. Nhổ cỏ, bón phân và tưới nước sạch cho nó. Bà bảo: “Trầu cũng như người, cũng cần sạch sẽ, tinh khiết. Hơn nữa nó là lễ vật để cúng bái, giỗ chạp nên không thể chăm bón, tưới tiêu bằng những thứ bẩn được”. Tôi cũng tin điều đó và rất tâm đắc về lời nói của bà khi nhìn vào những lá trầu xanh mơn mởn, uốn mình ra đón gió, đón ánh mặt trời. Với hình tim, lá trầu như muốn khẳng định tình yêu chung thủy, sắt son của mình. Dẫu có héo úa thì bã vẫn màu đỏ thắm khi nhai với cau và vôi.

Giờ thì ngoại không còn nhưng giàn trầu của ngoại vẫn còn đó vì mẹ tôi đã thay ngoại chăm chút, vun bón. Tuy mẹ tôi không ăn trầu nhưng giàn trầu vẫn không rợp lá vì mẹ năng hái và biếu cho chòm xóm, láng giềng. Nhờ vậy, xóm riềng cũng trở nên thân thuộc, gần gũi nhau hơn. Bởi tình nghĩa đó, lá trầu vườn nhà tôi giờ đây lại âm thầm xanh tươi để làm thêm một nhiệm vụ nữa chính là gắn kết, tạo nên mối dây thân thiện giữa người và người.

Lý Thị Minh Châu

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Ái ngại những bó “hoa đồng tiền”
Ái ngại những bó “hoa đồng tiền”
Ða dạng mệnh giá, từ vài ngàn đến vài trăm ngàn đồng, những bó “hoa bằng tiền” đang ngày càng thịnh hành, là sự “thực tế hóa” món quà của người tặng. Vậy nhưng đó lại là sự ái ngại đối với người đón nhận nó.
Hành hương đến với Mẹ
Hành hương đến với Mẹ
Năm Thánh 2025 mở ra nhiều chuyến hành hương đến các nhà thờ trong niềm hy vọng.
Mùa Xuân đã về trên cuộc đời anh chàng câm
Mùa Xuân đã về trên cuộc đời anh chàng câm
Lê Tấn Phát, 20 tuổi, ngụ ấp Mỹ Giang, xã Thoại Giang, huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang bị câm điếc từ nhỏ. Sống ở một làng quê nghèo, thiếu thốn đủ bề, và cả thiệt thòi nữa, do mang thân phận khiếm khuyết bẩm sinh. Dầu vậy, cậu đã...
Ái ngại những bó “hoa đồng tiền”
Ái ngại những bó “hoa đồng tiền”
Ða dạng mệnh giá, từ vài ngàn đến vài trăm ngàn đồng, những bó “hoa bằng tiền” đang ngày càng thịnh hành, là sự “thực tế hóa” món quà của người tặng. Vậy nhưng đó lại là sự ái ngại đối với người đón nhận nó.
Hành hương đến với Mẹ
Hành hương đến với Mẹ
Năm Thánh 2025 mở ra nhiều chuyến hành hương đến các nhà thờ trong niềm hy vọng.
Mùa Xuân đã về trên cuộc đời anh chàng câm
Mùa Xuân đã về trên cuộc đời anh chàng câm
Lê Tấn Phát, 20 tuổi, ngụ ấp Mỹ Giang, xã Thoại Giang, huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang bị câm điếc từ nhỏ. Sống ở một làng quê nghèo, thiếu thốn đủ bề, và cả thiệt thòi nữa, do mang thân phận khiếm khuyết bẩm sinh. Dầu vậy, cậu đã...
Văn hóa cúng đất đai
Văn hóa cúng đất đai
Tập tục cúng đất đai theo cổ lệ của phương Nam là tập tục thờ cúng của cả cộng đồng khai khẩn. Việc cúng đất mùng 10 Tết hàng năm là phong tục tốt đẹp của đạo nghĩa uống nước nhớ nguồn, lối sống hài hòa, thân thiện với thiên...
Cà bát dầm, món ngon dân dã
Cà bát dầm, món ngon dân dã
Tôi sinh ra và lớn lên ở một huyện ngoại thành của Hà Nội, nơi có những vùng đất trồng cà pháo, cà bát, cà da ếch… sai trĩu quả. Không riêng gì nhà tôi, rất nhiều gia đình hàng xóm khác, mỗi khi ăn cà lại rất ít khi...
Chuỗi hạt bình an
Chuỗi hạt bình an
Có một dạo, chị hay cảm thấy bất an mỗi lúc ra đường, nhất là khi phải lái xe buổi tối một mình, không gian trống trải phía sau cứ khiến gờn gợn. Chị kể nỗi niềm vu vơ ấy với bạn, mấy hôm sau liền được bạn tặng một...
Gởi tôi, hồi còn nhỏ...
Gởi tôi, hồi còn nhỏ...
Niichi, một tài khoản Twitter (nay là X) từ Nhật Bản, đã vẽ ba bức tranh khiến nhiều người cảm động và suy ngẫm.
Nếp nhà
Nếp nhà
Mỗi gia đình có những thói quen riêng, những quy tắc tạm gọi là “văn hóa gia đình”. Ví như giờ đọc kinh mỗi tối chính là thời điểm mà cả nhà tụ họp. Ngay cả các bài thánh ca mà người thân thường hát cũng là nỗi niềm rất...
Sài Gòn có một phiên  chợ xanh tử tế
Sài Gòn có một phiên chợ xanh tử tế
Không chỉ là một khu chợ, đây còn là nơi giao lưu, chia sẻ giữa người mua và người bán. “Đến đây, ngoài mua sắm còn có thể trao đổi các câu chuyện đời thường, những lời chào hỏi ấm áp”, chị Trần Xuân Quỳnh, một khách hàng quen thuộc,...