(Lễ nhớ ngày 20.1)
Thánh Fabian là giáo dân đầu tiên được làm Giáo hoàng thứ 20 của Giáo hội. Ngài lãnh phúc tử vì đạo vào ngày 20.1.250, dưới thời Hoàng đế Desius.
Fabian sinh ra vào thế kỷ II tại Roma và lên ngôi Giáo hoàng ngày 10.1.236. Truyền thống Giáo hội đã để lại câu chuyện về cách thức Fabian được chọn làm Giáo hoàng. Vào một ngày nọ, khi giáo sĩ và dân chúng chuẩn bị chọn vị chủ chăn mới kế vị Giáo Hoàng Anterô, Fabian cũng tò mò đến xem. Theo sử gia Eusebius, lúc đó bỗng dưng có một con chim bồ câu từ trần nhà bay xuống và “đậu trên đầu Fabian giống hệt như Chúa Thánh Thần ngự trên Ðấng Cứu Thế dưới hình chim bồ câu”. Ðiều đó phải có một ý nghĩa gì liên quan đến sự hoạt động của Chúa Thánh Thần, và mọi người đồng thanh tuyên bố : “ông ấy xứng đáng” là Giáo hoàng. Triều đại ngài bắt đầu từ ngày 10.1. 236 cho tới ngày 20.1.250.
Bắt đầu từ gần ngày Fabian được tuyển chọn, việc bách hại và đau khổ của Giáo hội cũng chấm dứt. Hoàng đế Philip, thân thiện với Kitô hữu và chấp nhận các nghi lễ của Kitô giáo.
Đức Giáo Hoàng Fabian tỏ ra là một nhà lãnh đạo nhiệt thành, xây dựng cơ cấu Giáo hội Rôma chặt chẽ. Ngài cho thu thập các chứng thư tử đạo trong những năm gần đấy; canh tân nghi thứ phụng vụ ngày thứ năm Tuần Thánh. Ngài chỉ định bảy phó tế phụ tá, trao bảy khu vực trong đế quốc La Mã cho các vị trông coi và đồng thời chỉ thị cho các vị phải chăm sóc đặc biệt cho những người nghèo khó trong khu vực trách nhiệm của mỗi người.
Khi Hoàng đế Philip từ trần thì thời gian bình an cũng chấm dứt. Hoàng đế mới là Decius ra lệnh cho mọi Kitô hữu phải khước từ Ðức Kitô bằng cách thờ cúng tà thần, hoặc tham dự các nghi thức ngoại giáo khác.
Đức Fabian chịu tử đạo năm 250 và được chôn cất trong nghĩa trang Calixtus, là nơi chính ngài giúp tân trang. Trong nghĩa trang Calixtus, ngày nay vẫn còn có một bia đá dùng để đậy mồ Thánh Fabian, bị vỡ làm bốn mảnh, có mang dòng chữ Hy Lạp, “Fabian, giám mục, tử đạo”.
Bình luận