Lời người xưa

Vua thứ ba của nước Ngụy (chư hầu nhà Chu) là Ngụy Huệ Vương, trị vì khoảng 369-319 trước Công Nguyên. Năm 361 trước Công Nguyên, Ngụy Huệ Vương dời đô từ An Ấp về thành Đại Lương (nay là thành phố Khai Phong, tỉnh Hà Nam, Trung Quốc); bởi vậy nước Ngụy còn gọi là nước Lương, Ngụy Huệ Vương còn gọi là Lương Huệ Vương.

Sách Mạnh Tử gồm mười bốn chương thì hai chương đầu tiên gọi là Lương Huệ Vương Thượng, Hạ. Chương thứ nhất (Thượng), mục 3, chép lời thầy Mạnh nói với vua Ngụy (Lương) về đạo làm vua chăn dân trị nước như sau:

“Không làm trái thời canh tác của dân thì thóc dư ăn. Không dùng lưới dày ở ao đầm thì rùa, cá dư ăn. Tùy theo mùa mới cho khai thác gỗ rừng thì gỗ dư dùng. Có dư dật thóc, cá rùa, cây gỗ để dùng thì dân nuôi được kẻ sống, chôn được kẻ chết, không có gì ân hận. Đó là khởi đầu cho vương đạo. Cấp cho dân năm mẫu đất để ở và sai trồng dâu xung quanh nhà thì người dân năm mươi tuổi có lụa mặc. Không giết hại gà, lợn, chó vào mùa chúng sinh sản, thì người dân bảy mươi tuổi có thịt để ăn. Đối với ruộng rộng trăm mẫu, vua chớ cướp mất thời gian canh tác của dân, thì mỗi hộ dân vài nhân khẩu sẽ không chết đói. Nếu vua chăm lo việc giáo dục trong các trường học, dạy cho dân biết hiếu đễ thì những người già không phải khuân vác kiếm ăn ngoài đường. Nếu người già bảy mươi được mặc áo lụa, ăn cơm có thịt thà, và người dân đen không bị đói rét; như thế mà nói bậc cai trị chẳng phải là minh vương thì điều đó chưa hề có vậy”.

Vào thế kỷ thứ tư trước Công Nguyên, thời đại của thầy Mạnh chưa từng có khái niệm về môi sinh (môi trường sinh thái); nhưng ngày nay, nếu muốn thử tìm hiểu quan điểm của Nho giáo về vấn nạn bảo vệ môi sinh thì có lẽ đoạn văn dẫn trên rất đáng chú ý. Chẳng hạn:

“Không làm trái thời canh tác của dân” có thể hiểu là tôn trọng thời vụ, tôn trọng tập quán ngưng canh tác trong một năm theo truyền thống dân gian; nhờ thế mà đất được nghỉ ngơi, hồi phục, không bị con người vắt kiệt màu mỡ.

“Không dùng lưới dày ở ao đầm” tức là chỉ nên dùng lưới dệt thưa, mắt lưới to; nhờ thế những loài thủy tộc còn nhỏ sẽ được thoát thân, có được cơ hội sống còn mà tăng trưởng; các loài thủy tộc vì vậy không bị tận diệt. Lời khuyên này của thầy Mạnh khiến chúng ta liên tưởng tới ý thức của ngư dân các nước tiên tiến: Mỗi khi bắt được cá, tôm còn nhỏ thì họ liền mau mắn phóng sinh ngay cho chúng. Họ cũng không dùng thuốc độc, chất nổ, điện… nên không tàn sát tôm cá hàng loạt, không giết sạch thủy tộc bất kể lớn nhỏ.

“Không giết hại gà, lợn, chó vào mùa chúng sinh sản” tức là để cho động vật còn được duy trì nòi giống. Lời khuyên này của thầy Mạnh còn khiến chúng ta liên tưởng tới các nước tiên tiến ngày nay có luật cấm câu cá, đánh cá bắt tôm vào mùa chúng đẻ trứng.

“Tùy theo mùa mới cho khai thác gỗ rừng” tức là không phá rừng tràn lan, bừa bãi; dẫu cần khai thác gỗ nhưng vẫn ý thức giữ cho rừng được luôn xanh tốt, trường tồn. Trái lại, tác hại nhãn tiền của nạn phá rừng thì ngày nay đã quá rõ.

Ngoài ra, lời của thầy Mạnh về vấn đề giáo dục cũng khiến chúng ta suy nghĩ: “Nếu vua chăm lo việc giáo dục trong các trường học, dạy cho dân biết hiếu đễ thì những người già không phải khuân vác kiếm ăn ngoài đường”.

Cốt lõi của giáo dục học đường chính là xây dựng đạo đức (luân lý) từ trong gia đình: hiếu và đễ.

Hiếu là lòng thương yêu, kính trọng cha mẹ, biết phụng dưỡng cha mẹ. Đễ là lòng kính trọng người bậc trên, có tuổi tác; đễ cũng là tình thân ái giữa anh chị em một nhà, biết đùm bọc lẫn nhau.

Suy ra, một xã hội có quá nhiều người già nua và trẻ con phải lang thang, lăn lóc ngoài đường bất kể ngày đêm mưa nắng để mong kiếm lấy miếng ăn hèn mọn, thì phải chăng hệ thống giáo dục của xã hội đó đã hỏng ngay từ nền tảng ban đầu?

Nhiêu Lộc, 17-3-2014

Dũ Lan Lê Anh Dũng

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Chữ và nghĩa: Tấc lòng tấc dạ
Chữ và nghĩa: Tấc lòng tấc dạ
Không những nói “tấm lòng”, người Việt còn nói “tấc lòng”. Đây là lối nói văn vẻ, thường thấy trong văn học.
Câu chuyện liên tôn: Đạo Chúa có ảnh hưởng tới đạo Cao Đài không?
Câu chuyện liên tôn: Đạo Chúa có ảnh hưởng tới đạo Cao Đài không?
Học giả nước ngoài quen gọi đạo Cao Đài là “syncretic religion” tức là “tôn giáo dung hợp” mà trong đó họ thấy yếu tố chủ đạo không gì khác hơn Tam Giáo. Chính yếu tố chủ đạo của Tam Giáo dường như che khuất yếu tố rất riêng của...
Chuyện cũ kể lại:  GIỮA HAI MIỆNG CỌP
Chuyện cũ kể lại: GIỮA HAI MIỆNG CỌP
Trong lúc đi qua cánh đồng, anh chàng kia thình lình nhìn thấy thấp thoáng bóng dáng một con cọp từ xa. Sợ hãi, anh liền vắt giò lên cổ chạy trối chết. Con cọp đuổi theo tức thì. Chẳng mấy chốc anh phải vội dừng chân vì trước mặt...
Chữ và nghĩa: Tấc lòng tấc dạ
Chữ và nghĩa: Tấc lòng tấc dạ
Không những nói “tấm lòng”, người Việt còn nói “tấc lòng”. Đây là lối nói văn vẻ, thường thấy trong văn học.
Câu chuyện liên tôn: Đạo Chúa có ảnh hưởng tới đạo Cao Đài không?
Câu chuyện liên tôn: Đạo Chúa có ảnh hưởng tới đạo Cao Đài không?
Học giả nước ngoài quen gọi đạo Cao Đài là “syncretic religion” tức là “tôn giáo dung hợp” mà trong đó họ thấy yếu tố chủ đạo không gì khác hơn Tam Giáo. Chính yếu tố chủ đạo của Tam Giáo dường như che khuất yếu tố rất riêng của...
Chuyện cũ kể lại:  GIỮA HAI MIỆNG CỌP
Chuyện cũ kể lại: GIỮA HAI MIỆNG CỌP
Trong lúc đi qua cánh đồng, anh chàng kia thình lình nhìn thấy thấp thoáng bóng dáng một con cọp từ xa. Sợ hãi, anh liền vắt giò lên cổ chạy trối chết. Con cọp đuổi theo tức thì. Chẳng mấy chốc anh phải vội dừng chân vì trước mặt...
Món quà cuối năm
Món quà cuối năm
Tiễn bạn ra về, tôi trở vào nhà với tập sách bìa carton, thiết kế trang nhã. Rọc lớp màng co bao ngoài, lần giở từng tờ giấy couché matt 64 gsm trắng láng, ngắm nhanh một số trong rất nhiều tranh minh họa, tôi nghĩ tới tấm lòng của...
Chuyện cũ mùa Giáng Sinh: LÁ THƯ TỪ MẶT TRĂNG
Chuyện cũ mùa Giáng Sinh: LÁ THƯ TỪ MẶT TRĂNG
Nhà văn Samuel Langhorne Clemens (1835-1910), bút danh Mark Twain, có bốn người con. Ngoài bé trai đầu lòng là Langdon chết vì bệnh bạch hầu lúc mười chín tháng tuổi, ông có thêm ba cô con gái là Susie (1872-1896), Clara (1874-1962), và Jean (1880-1909).

Chuyện cũ kể lại: NGỌC BÍCH BIỆN HÒA
Chuyện cũ kể lại: NGỌC BÍCH BIỆN HÒA
Bộ tiểu thuyết Ðông Chu Liệt Quốc Chí danh tiếng của Phùng Mộng Long (1574-1646) gồm một trăm lẻ tám hồi (tức chương). Hồi Thứ Chín Mươi chép sự tích viên ngọc quý của Biện Hòa.
GÃ KHỔNG LỒ ÍCH KỶ
GÃ KHỔNG LỒ ÍCH KỶ
Từ gã khổng lồ ích kỷ, hắn đã trở thành người nhân ái, vị tha, để cuối cùng được thánh hóa... Truyện ngắn Gã Khổng Lồ Ích Kỷ chính là câu chuyện về tình thương thánh hóa con người.
NƠI NÀO THƯƠNG YÊU THÌ CÓ THẦY
NƠI NÀO THƯƠNG YÊU THÌ CÓ THẦY
Truyện ngắn của Tolstoy nhắc tôi nhớ lời Chúa (Gio-an 15:9-17): Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã thương yêu anh em. Và tôi cũng nhớ tới lời Đức Chí Tôn: Sự thương yêu là chìa khóa mở tam thập lục thiên, cực lạc thế giới và Bạch...
NHƯ HOA NỞ MUỘN
NHƯ HOA NỞ MUỘN
Lấy cảm hứng từ đoạn Phúc Âm Gioan 20,19-29, họa sĩ Ý Caravaggio (1571 - 1610) vào khoảng năm 1601 - 1602 đã vẽ bức tranh Tính Đa Nghi Của Thánh Tôma (The Incredulity of Saint Thomas), sơn dầu trên bố. Nhờ ngài Tôma đa nghi mà chúng ta có...