Khổ chế có gốc tiếng Hy Lạp là askesis, nghĩa là toàn bộ những luyện tập (thể lý, trí tuệ, tinh thần) được thực hiện với một phương pháp để nên hoàn thiện.
Bồ câu là loài chim hiền lành thường được dùng làm biểu tượng cho sự sống, hòa bình và tình yêu.
Chúa Thánh Thần là Ngôi Ba Thiên Chúa, đồng bản thể, “được phụng thờ và tôn vinh cùng với Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con” (GLHTCG 685).
Danh: tên; thánh: thần linh. Danh Thánh nghĩa là danh xưng của thần linh.
Thuyết đa thần là thuyết chủ trương có nhiều vị thần hay những hữu thể thiêng liêng để giải thích nguồn gốc vũ trụ, hiện tượng thiên nhiên và đáp ứng những nhu cầu trong đời sống con người.
Chiên là một hình ảnh thường được dùng trong Thánh Kinh. Tân Ước dùng hình ảnh này để nói về Chúa Giêsu Kitô (x. Ga 10).
Các Thánh thông công là sự hiệp thông giữa Các Thánh, bắt nguồn từ sự hiệp thông của Thiên Chúa Ba Ngôi. Sự hiệp thông này mang hai nghĩa liên kết chặt chẽ với nhau: Hiệp thông trong các thực tại thánh (sancta) và hiệp thông giữa những người thánh (sancti) (X. GLHTCG 948).
Ấn tích theo nghĩa Công giáo là từ ghép của ấn tín và bí tích.