Mc 1,21-28
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ, phụ trách
1. Phép lạ đầu tiên của Đức Giêsu trong Tin Mừng Máccô là phép lạ nào, xảy ra ở đâu, khi nào? Vào ngày sabát, người Do-thái làm gì ở hội đương?
2. Trong Tin Mừng Máccô, lần đầu tiên Đức Giêsu đối mặt với ma quỷ là khi nào?
3. Trong bài Tin Mừng này có mấy từ “giảng dạy”? “Sửng sốt” được nói đến nhiều lần trong Tin Mừng Máccô (6,2; 7,37; 10,26; 11,18). Điều gì khiến người ta sửng sốt ở Mc 1,22?
4. Đọc Mc 1,24. Tại sao thần ô uế lại run sợ trước Đức Giêsu mà kêu lên như vậy?
5. Trong Cựu Ước, Thiên Chúa được gọi là Đấng Thánh (Gióp 6,10; Thánh vịnh 71,22; Isaia 1,4). Vậy “Đấng Thánh của Thiên Chúa”trong Mc 1,24 có nghĩa là gì ? Xem thêm 2 Vua 4,9; Tv 106,16.
6. Trong Tin Mừng Máccô, Đức Giêsu cấm quỷ không được tiết lộ danh tính của mình cho ai (Mc 1,25.34; 3,12). Tại sao Đức Giêsu lại làm như vậy?
7. Đọc Mc 1,25-26. Có gì lạ trong cách trừ quỷ của Đức Giêsu?
8. Đọc Mc 1,27. Điều gì khiến người ta sững sờ? So sánh với Mc 1,22.
GỢI Ý SUY NIỆM
Bạn có tin Xatan đang hiện diện và hoạt động trong thế giới chúng ta đang sống không? Phép lạ trừ quỷ đầu tiên này cho thấy cuộc chiến giữa Nước Thiên Chúa (Mc 1,15) và nước của Xatan đã bắt đầu. Phép lạ này có đem lại cho bạn niềm hy vọng, khi bạn đứng trước cuộc chiến giữa thiện và ác, giữa ánh sáng và bóng tối, trong thế giới hôm nay không?
![]() |
PHẦN TRẢ LỜI
1. Phép lạ đầu tiên của Đức Giêsu trong Tin Mừng Máccô (Mc 1,21-28) là phép lạ trừ quỷ, xảy ra ở hội đường vùng Caphácnaum, có lẽ vào buổi sáng ngày sabát. Trong ngày sabát, người ta đến hội đường để cầu nguyện, chúc tụng Chúa, đọc sách Luật và các Ngôn sứ bằng tiếng Híp-ri, sau đó đọc bản dịch sang tiếng Aramaic (thứ tiếng Đức Giêsu nói hàng ngày). Mỗi hội đường đều có người chịu trách nhiệm. Người này sẽ mời cộng tác bất cứ ai muốn và có khả năng đóng góp cho phụng vụ của ngày sabát.
2. Trong Tin Mừng Máccô, hoang địa là nơi lần đầu tiên Đức Giêsu đối mặt với Xatan (Mc 1,12-13). Xatan ở đây là kẻ thù của Thiên Chúa, ngược với nhân vật Xatan trong sách Gióp. Trong sách Gióp, Xatan là một trong những đầy tớ của Thiên Chúa, là thành viên của triều thần trên trời (Gióp, chương 1 và 2). Trong hoang địa, Đức Giêsu đã bị cám dỗ bởi Xatan trong một thời gian lâu dài.
3. Bài Tin Mừng này có 2 động từ “giảng dạy” ở Mc 1,21.22 (didaskô) , và 2 danh từ “lời giảng dạy” ở Mc 1,22.27 (didakhê). Như thế giảng dạy bằng lời là điểm nhấn của bài Tin Mừng. “Sửng sốt” là từ được Máccô dùng nhiều lần. Đó là tâm trạng của một số người khi nghe Đức Giêsu giảng (Mc 6,2; 10,26; 11,18), hay khi thấy Ngài làm phép lạ (Mc 7,37). Người trong hội đường sửng sốt vì cách dạy của Đức Giêsu khác với cách dạy của các kinh sư. Các kinh sư là những người có học thức, thông thạo Luật Môsê và truyền thống truyền khẩu của Luật ấy. Khi giảng dạy cho các môn đệ, các kinh sư thường trích dẫn những câu nói của các bậc thầy đi trước, và ít khi dùng thẩm quyền của mình mà phán quyết. Ngược lại, Đức Giêsu dạy dỗ như một rabbi đầy uy quyền (Mc 1,22). Uy quyền này thật lạ lùng, độc đáo, khiến người ở hội đường Caphácnaum sửng sốt, vì nó bắt nguồn từ Thiên Chúa, cứ không từ người phàm.
4. Trong hội đường có người bị thần ô uế nhập. Vì biết rõ Đức Giêsu là ai, nên nó cảm thấy mình bị đe dọa, ngay khi Ngài chưa hề làm gì nó. Thần ô uế thét lên qua miệng của người bị nó ám. Nó biết Ngài là Giêsu Nadarét, và hơn nữa, Ngài là Đấng Thánh của Thiên Chúa. Đấng Thánh thì hoàn toàn đối lập với sự ô uế. Thần ô uế biết nó sắp đến ngày tàn. Thế nào Ngài cũng can thiệp và tiêu diệt nó. Đức Giêsu được sai đến để khai mở Nước của Thiên Chúa trên trần gian. Dấu hiệu cho thấy Nước Thiên Chúa đang đến đó là nước của Xatan (hay của Bêendêbun, Mc 3,22) bị đẩy lui, bị đánh bại.
5. Trong Cựu Ước, chỉ Thiên Chúa được gọi là Đấng Thánh (Gióp 6,10; Is 40;25), hay Đấng Thánh của Ítraen (Is 1,4; Gr 50,29; Tv 71,22). Thần ô uế biết Đức Giêsu là Đấng Thánh của Thiên Chúa, nghĩa là Đấng thuộc trọn về Thiên Chúa, Đấng phục vụ Thiên Chúa và hành động với uy quyền của Thiên Chúa. Nhưng Ngài không chỉ là thánh nhân như ngôn sứ Êlisa (2 V 4,9) hay như Aaron (Tv 106,16). Tân Ước gọi Ngài là Đấng Thánh (Cv 3,14).
6. Quỷ biết Đức Giêsu là ai, nhưng Ngài cấm nó không được nói Ngài là ai (Mc 1,25.34; 3,12) vì Ngài không muốn người ta nhờ quỷ mà biết được căn tính của Ngài. Chính Ngài sẽ tỏ mình cho người ta biết Ngài là ai theo cách của Ngài và vào lúc Ngài muốn. Trong Tin Mừng Máccô, Đức Giêsu vẫn luôn giữ kín về những việc Ngài làm (Mc 1,44; 5,43; 7,36; 8,26; 9,9).
7. Đức Giêsu trừ quỷ chỉ bằng một lời quát mắng, hay đúng hơn bằng một mệnh lệnh: Hãy xuất ra khỏi người này. Ngài không cần làm bất cứ một hành động nào khác. Điều này cho thấy uy quyền trong chính lời của Ngài, khiến thần ô uế phải tuân lệnh và xuất ra (Mc 1,27). Trong những lần trừ quỷ khác trong Tin Mừng Máccô (Mc 5,1-20; 7,24-30; 9,17-29), Đức Giêsu cũng chỉ dùng lời để trừ quỷ. Giảng dạy và trừ quỷ gắn liền với nhau.
8. Mọi người trong hội đường sững sờ, vì họ thấy uy quyền trong lời nói của Đức Giêsu. Mc 1,22 và 1,27 đều cho thấy uy quyền của lời Đức Giêsu khi giảng dạy cũng như khi trừ quỷ, và người ta sững sờ khi thấy cách Ngài làm hai điều trên.
Với mục đích để Lời Chúa được loan truyền và thông tin Giáo hội được lan tỏa, tòa soạn sẵn lòng để các tổ chức và cá nhân sử dụng lại tin bài đã đăng trên báo giấy và báo mạng cgvdt.vn của mình.
Tuy nhiên, vì đức công bằng và sự bác ái, xin quý vị vui lòng ghi đầy đủ nguồn như sau: “Theo Báo Công giáo và Dân tộc, website: cgvdt.vn”.
Ngoài ra, nếu chia sẻ bài lên mạng xã hội (Facebook, Twitter…), đề nghị dùng đường dẫn gốc trên website của Công giáo và Dân tộc.