Nhớ bánh tét

Lúc còn nhỏ, tôi nhớ má tôi năm nào cũng gói bánh tét để ăn dần mấy ngày Tết, một thói quen mà bây giờ khó có thể tìm lại khi các anh chị em tôi mỗi người đều có một gia đình riêng. Ngoài bánh tráng, bánh phồng, dưa hấu, chỉ có bánh tét là giữ được khá lâu mà không bị hư.

bánh tét 2.PNG (931 KB)

GÓI BÁNH

Ngày đó, Xuân nào nhà tôi cũng chộn rộn vì lo gói bánh tét. Trước tiên là phải đi tìm cây lát ở bờ ao hay mé sông. Đó là loại lát có ba cạnh tròn trịa, bóng lưỡng. Còn có một loại lát cũng ba cạnh nhô ra, loại này không thể dùng để cột vì nó dễ bị đứt. Cây lát được cắt về nhà, rửa sạch sẽ, chặt bỏ bớt gốc ngọn, do phần gốc thì cứng, dòn; còn phn ngn nh không có độ dai cn thiết cho mt si lát khô. Tôi vi má ly dao nhn, hay mượn dao ăn tru rt bén ca ni, ngi ch hết đống lát, ri đem ra sân gác lên cây phơi chừng một nắng là đã thấy khô rồi (lát này th dùng để đan chiếu).

Trước ngày gói bánh, tôi phải vào vườn nhà cách nhà cả cây số mà bọn tôi hay gọi một cách thân thương là “chòi”. Căn chòi lá được dùng để cất đồ đạc làm nông và nghỉ trưa sau khi lao động. Tôi đi dọc theo bờ chuối, lựa những tàu lá còn nguyên rọc một bên, gom gọn lại mang về nhà. Lá chuối được lau rửa sạch sẽ, phơi phóng cho khô ráo để ngày hôm sau gói bánh.

Trong lúc tôi đi rọc lá thì má tôi ở nhà đã chuẩn bị ngâm nếp. Tôi nhớ những năm đó, má đi xin vỏ gòn về phơi khô để dành. Mỗi khi làm bánh tét là vỏ gòn khô được đốt thành tro, lóng lấy nước ngâm nếp, cho bánh tét dẻo ráo. Cũng có bận dưới quê, người ta dùng phèn the to độ giòn nhưng sau không dùng na khi biết nó độc hi.

Sáng hôm sau, má tôi dậy sớm nấu một nồi đậu đen to đùng. Nhà tôi thường gói bánh tét đậu đen vì để lâu được, với lại ăn không ngán. Tôi hì hục nạo mấy trái dừa rám, trắng tươi. Mọi thứ chuẩn bị xong xuôi. Nếp đã được xả bỏ nước tro, khô ráo. Má tôi trộn nếp, dừa nạo, đậu đen rồi dằn ít muối cho bánh không bị thiu nếu để lâu.

Tôi xé lá theo đúng kích cỡ của một đòn bánh tét sắp sẵn, má tôi chỉ việc lấy lá rồi đong nếp đã được trộn cho vào gói lại. Bà không để ai làm việc này. Chỉ khi thành hình đòn bánh, bọn tôi mới được dùng dây cột chung quanh từng vòng đều đặn. Vậy mà lắm khi còn bị má rầy. Đứa nào mạnh tay, xiết chặt đòn bánh quá, sẽ gặp cảnh nấu lâu mà nếp không nở được hết.

Tôi nhớ bánh tét gói xong thì tri đã v chiu. Cơm nước xong xuôi là bắt đầu nấu bánh. Một đống củi khô đã được chuẩn bị sẵn. Đó là những gốc cây to hay những khúc củi không thể chẻ được. Vậy là nồi bánh tét bắt đầu được đốt lửa lên và chúng tôi thay phiên nhau canh lửa, canh nước. Má tôi sẽ canh giờ cho đến lúc nào mới giở bánh ra khỏi nồi và treo lên cây xà ngang sẵn có. Dịp Tết, trời lành lạnh nên ngồi canh bánh tét rất ấm áp trong ánh lửa củi không bao dứt cho tới lúc bánh tét chín. Mỗi năm gói bánh tét là dịp anh chị em tụ họp lại với nhau vui vẻ.

Bây giờ bánh tét ngoài nhân thịt, nhân chuối, người ta còn cho màu mè đủ thứ kiểu thật bắt mắt, nhằm đáp ứng thị hiếu khách hàng khó tính. Những đòn bánh tét có màu tím, màu xanh, có nơi còn cho cả trứng muối vào. Nhưng tôi vẫn thích bánh tét đậu đỏ đậu đen nguyên hột trộn với cơm dừa, cảm giác lúc ăn rất gần gũi, giản dị như món xôi hàng ngày...

 bánh tét 3.PNG (1004 KB)

... VÀ ĐỌC VÈ HÁT ĐỐI

Trong các bài vè dân gian về các loại bánh có nhắc đến bánh tét, mỗi bài vè nhắc theo cách khác nhau:

“Kéo níu từng khoanh

Ấy là bánh tét”

Hoặc:

“Lạt cột trên lưng

Là cái bánh tét”

Dù vậy, trong câu vè nào chúng ta cũng có thể hình dung ra đòn bánh tét quen thuộc vào những ngày Tết.

Chàng trai và cô gái mượn hình ảnh các loại bánh là cớ chuyện trò với nhau:

“Bánh bò bột nếp,

Bánh xếp nhưn dừa,

Bánh tét nhưn đậu,

Đón anh em hi còn kén la làm chi?

158084.jpg (2.18 MB)

Mượn bánh trái để nói về chàng trai thích kén cá chọn canh. Gặp phải anh chàng dưới đây, chắc cũng thuộc loại khó chịu “Nắng không ưa, mưa không chịu, nhát gió, kỵ mù sương”, nên không ưa từ “con bán khoai lang”  cho đến “con bán bánh tét”:

“Nắng đổ chang chang

Thấy mặt con bán khoai lang

Tui bàng hoàng muốn làm cữ rét

Trời mưa sấm sét

Thấy mặt con bán bánh tét

Tui muốn hét rụng rời”

Bánh tét cũng đề cập trong đố dân gian, vui với nhau lúc nông nhàn:

“Nhiều dây nịt quấn thân tròn,

Mềm mềm dẻo dẻo, cớ sao gọi đòn

- Là bánh gì?”

Mấy ngày Tết đọ li nhng câu , ca dao để tìm li không khí Tết của một thời đã qua. Một thời mấy ngày Tết đi ti đâu cũng thy nhng khoanh bánh tét đậu đen nm trên dĩa khi khách đến nhà.

VIỆT THƯv

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Hành hương đến Tắc Sậy
Hành hương đến Tắc Sậy
Bà con dành cho cha Diệp niềm yêu mến, sự nâng đỡ tinh thần một cách đặc biệt, và tin cha luôn cầu bầu cùng Chúa ban ơn cho những điều khấn nguyện.
Từ một quà tặng dịp thụ phong linh mục
Từ một quà tặng dịp thụ phong linh mục
Nhà thờ ngày Chúa nhật trong ngoài đều có lớp giáo lý. Dưới tán cây bàng, người nữ tu cao niên đứng giữa các anh chị vào đời thuyết giảng
Nhớ bà thành nếp nhà
Nhớ bà thành nếp nhà
Giờ, bà đã đi xa. Cả nhà tôi thường nấu những món bà thích, làm những việc bà thường làm, nhắc đến bà trong mọi chuyện. Nhớ đến bà trở thành một nếp nhà mỗi khi họp mặt đông đủ, chứ không chỉ riêng ngày giỗ hay vào tháng 11...
Hành hương đến Tắc Sậy
Hành hương đến Tắc Sậy
Bà con dành cho cha Diệp niềm yêu mến, sự nâng đỡ tinh thần một cách đặc biệt, và tin cha luôn cầu bầu cùng Chúa ban ơn cho những điều khấn nguyện.
Từ một quà tặng dịp thụ phong linh mục
Từ một quà tặng dịp thụ phong linh mục
Nhà thờ ngày Chúa nhật trong ngoài đều có lớp giáo lý. Dưới tán cây bàng, người nữ tu cao niên đứng giữa các anh chị vào đời thuyết giảng
Nhớ bà thành nếp nhà
Nhớ bà thành nếp nhà
Giờ, bà đã đi xa. Cả nhà tôi thường nấu những món bà thích, làm những việc bà thường làm, nhắc đến bà trong mọi chuyện. Nhớ đến bà trở thành một nếp nhà mỗi khi họp mặt đông đủ, chứ không chỉ riêng ngày giỗ hay vào tháng 11...
Giữ gìn chức năng của đường sách
Giữ gìn chức năng của đường sách
Mới đây, đường sách Vũng Tàu tạm ngừng hoạt động, trong sự tiếc nuối đan xen tiếng thở dài của những ai từng có dịp đặt chân tới đây.
Những ngày nhà giáo buồn
Những ngày nhà giáo buồn
Xin đừng hiểu lầm là ngày 20/11 buồn vì cô giáo không có quà, không nhận được lời chúc mừng. Xưa, lúc tôi là giáo viên trung học, ngày này rất vui. Tôi vẫn nói cùng học trò mình rằng món quà ý nghĩa nhất các em dành cho thầy...
Tiếng “dạ” trên môi
Tiếng “dạ” trên môi
Chị nói làm nghề này em phải nhớ là luôn xài chữ “dạ”. Lời dạy nhập môn ấy đã gần hai mươi năm qua, tôi vẫn còn ghi nhớ.
Tri ân thầy dạy đức tin
Tri ân thầy dạy đức tin
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20.11, các em Thiếu nhi Thánh Thể giáo xứ Bình Thuận (TGP TPHCM) đã trao tặng đến linh mục chánh xứ, linh mục tuyên úy xứ đoàn, các nữ tu, anh chị huynh trưởng và giáo lý viên những đóa hoa đơn sơ
Nhớ Cuore với những tấm lòng cao cả
Nhớ Cuore với những tấm lòng cao cả
Tôi không nhớ rõ đã bao lâu rồi, nhưng nếu chỉ tính từ lúc giã từ nghề dạy học thôi thì đến nay cũng đã gần 30 năm tôi không đọc lại cuốn sách từng một thời bị mê hoặc.
Cuộc mưu sinh và cái tình với mối mang
Cuộc mưu sinh và cái tình với mối mang
Bạn có công nhận, cho dù kinh doanh lớn cỡ tập đoàn, công ty hay đơn giản là tiệm tạp hóa vùng quê, gánh khoai hay bắp nấu… cũng đều có mối mang?