Chúa Giêsu khóc

Báo trước, đó là một việc không họa hiếm trong lịch sử cứu độ. Chính Chúa Giêsu đã thực hiện nhiều việc báo trước. Người báo trước Người sẽ từ đau khổ đi tới Phục Sinh. Người báo trước thành Giêrusalem sẽ từ tình trạng ổn định đi xuống tình trạng bị tàn phá. Việc báo trước thê thảm này xảy ra trong trường hợp Người khóc thương thành Giêrusalem.

“Khi đến gần Giêrusalem và trông thấy thành, Ðức Giêsu khóc thương mà nói: Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được. Thật vậy, sẽ tới những ngày quân thù đắp lũy chung quanh, bao vây và công hãm ngươi tư bề. Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết thời giờ ngươi được Thiên Chúa viếng thăm” (Lc 19,41-44).

Chúa Giêsu khóc, đó là điều rất khác thường. Lần này chuyện đó diễn ra công khai. Nó mang tính cách tiên tri. Nước mắt của Chúa báo trước một tương lai khủng khiếp.

Là người Israel, Người trọng kính, mến yêu kinh thành. Người thấy thành đô đang phô vẻ tự hào vinh quang với bao công trình kiến trúc, văn hóa, tôn giáo của nhiều thế hệ và với cuộc sống ổn định của dân thành. Nhưng Người thấy trước sẽ có ngày tất cả phải bị tàn phá. Giêrusalem bị tàn phá vì những nguyên nhân sâu xa về tôn giáo. Ðọc kỹ đoạn Phúc Âm trên, chúng ta thấy hai nguyên nhân:

 Chua Giesu Than khoc.jpg (312 KB)

Nguyên nhân thứ nhất là vì Giêrusalem đã không đáp lại sứ điệp hòa bình của Chúa

Sứ điệp hòa bình được công bố trong chính cuộc sống và giáo lý của Chúa Kitô. Người đến với chủ trương xây dựng một cộng đoàn bình an, yêu thương. Người không áp đặt, không dùng sức mạnh. Người chỉ muốn cảm hóa bằng một cuộc sống hiền lành khiêm nhường, yêu thương phục vụ. Người chủ trương dùng nhân đức đẩy lùi tội lỗi, “đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hòa vào nơi tranh chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm”.

Sự bình an mà Chúa Giêsu muốn xây dựng cho Giêrusalem là cảnh sinh sống lo làm ăn thay vì lo đấu đá nhau. Cảnh sống đó được tiên tri Isaia báo xưa: “Họ sẽ lấy gươm đao đúc thành cày cuốc, đem giáo mác mài ra lưỡi hái lưỡi liềm” (Is 2,4). Hơn nữa, cảnh sống an bình còn là cảnh sống hòa hợp, thân thương giữa những người trước kia thù địch. Cảnh đó cũng được tiên báo trong Isaia: “Bấy giờ sói sẽ ở chung với chiên, hổ sẽ nằm bên dê, bò và sư tử sẽ được nuôi chung với nhau” (Is 11,6). Cảnh an bình như trên là một dự kiến. Chúa muốn Dân Chúa cùng với Chúa thực hiện, kiên trì từng bước. Dân Chúa phải chủ động bước trước, bước hoài tới bước sau cùng. Thế nhưng Giêrusalem đã không chịu làm như vậy.

 Nguyên nhân thứ hai là vì Giêrusalem đã không đón tiếp những cuộc Chúa đến viếng thăm

Chúa Giêsu đến với họ, không phải để cứu họ ra khỏi cuộc sống phức tạp, nhưng để mời gọi cùng Người đi vào thực tại cuộc sống đời này. Trong đó, Người sẽ cùng họ biến đổi những cái xấu thành những cái tốt, những cái coi như vô ích thành những cái hữu ích, những cái hèn mọn thành những cái cao quý. Bằng cách dấn thân vào cuộc đời như thế, Chúa Giêsu muốn làm chứng cho tình yêu Thiên Chúa. Một tình yêu thương xót có sức chiến thắng hận thù. Một tình yêu khiêm nhường có sức vượt thắng kiêu căng. Một tình yêu đầy sinh lực có sức làm cho sự chết nảy sinh ra sự sống rực rỡ vinh quang.

Ðức Kitô đã đi sâu vào thực tế cuộc đời như một cuộc phấn đấu quyết liệt của tình yêu. “Người đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân phận nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết trên cây thập tự. Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người” (Pl 2,7-8).

Thiên Chúa đã sai nhiều tiên tri đến thăm thành Giêrusalem, sau cùng Thiên Chúa sai chính Con Một Mình đến. Với các cuộc viếng thăm đó, Chúa muốn dạy Giêrusalem sống yêu thương một cách khiêm nhường quảng đại bao dung. Nhưng chính đó là điều Giêrusalem khước từ.

Họ không đón nhận Chúa đến viếng thăm với mục đích dạy họ bài học như thế. Họ không tiếp nhận sứ điệp hòa bình. Những chọn lựa đó sẽ đưa họ đến thảm họa: Thành bị tàn phá. Chúa Giêsu thấy trước. Người buồn bã khóc thương.

Nhìn Chúa khóc thương, tôi cảm thấy gần lại bên Chúa. Tôi cảm thấy Chúa Giêsu mặc khải hình ảnh Thiên Chúa là tình yêu cao cả.

Người là tình yêu khiêm nhường. Biết rõ con cái mình đã chọn lựa sai. Nhưng Chúa khiêm nhường, tôn trọng sự tự do chọn lựa đó, cho dù sự lựa chọn ấy nghịch lại với Chúa. Chúa rất đau khổ, đợi chờ con cái nghĩ lại.

Người là tình yêu thương xót. Người hiệp thông sâu sắc với các diễn biến lịch sử của con cái Người. Thấy thành sẽ bị tàn phá do lỗi lầm họ gây nên, Chúa rất xót thương. Chúa coi những tàn phá kia sẽ là tiếng gọi hữu hiệu để con cái trở về.

Người là tình yêu khôn ngoan. Người báo trước những gì sẽ xảy ra cho con cái trong tương lai. Ðặc biệt là những tai họa được Người báo trước bằng cảnh giác và bằng nước mắt.

Hôm nay, tôi cũng cảm thấy Chúa Giêsu đang khóc. Người khóc cho tôi, cho cộng đoàn tôi, cho Hội Thánh của tôi.

Những cảm nhận trên đây dẫn đưa tôi bước thêm nữa trên đường trở về với Chúa. Càng bước trên con đường trở về, tôi càng xác tín: Trở về là một ơn Chúa ban.

Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa đến muôn đời.

Giám mục GB. Bùi Tuần (+)

 

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Kinh nghiệm về sống lời Chúa
Kinh nghiệm về sống lời Chúa
Có thể nói, Lời Chúa thực sự đã viết trong tôi. Viết trong trí khôn, trí nhớ, trí sáng tạo. Có những Lời đã viết sâu tận tiềm thức, vô thức. Bình thường tưởng như những Lời ấy đã bị quên, nhưng thực sự chúng đã biến thành sự sống.
Những người gieo trồng
Những người gieo trồng
Tháng 9 là thời gian khai trường. Trường nhỏ, trường lớn đều tấp nập. Trường đời, trường đạo đều rộn ràng.
Học hỏi Lời Chúa  qua các thực tại
Học hỏi Lời Chúa qua các thực tại
Tôi đã đi thăm nhiều họ đạo nhỏ, nghèo, tại vùng xa, vùng sâu, vùng biên giới. Tôi cũng đã đi thăm nhiều người đau bệnh, trong bệnh viện và ở gia đình.
Kinh nghiệm về sống lời Chúa
Kinh nghiệm về sống lời Chúa
Có thể nói, Lời Chúa thực sự đã viết trong tôi. Viết trong trí khôn, trí nhớ, trí sáng tạo. Có những Lời đã viết sâu tận tiềm thức, vô thức. Bình thường tưởng như những Lời ấy đã bị quên, nhưng thực sự chúng đã biến thành sự sống.
Những người gieo trồng
Những người gieo trồng
Tháng 9 là thời gian khai trường. Trường nhỏ, trường lớn đều tấp nập. Trường đời, trường đạo đều rộn ràng.
Học hỏi Lời Chúa  qua các thực tại
Học hỏi Lời Chúa qua các thực tại
Tôi đã đi thăm nhiều họ đạo nhỏ, nghèo, tại vùng xa, vùng sâu, vùng biên giới. Tôi cũng đã đi thăm nhiều người đau bệnh, trong bệnh viện và ở gia đình.
Sống đạo hằng ngày
Sống đạo hằng ngày
Mỗi sáng, tôi cầu xin Chúa giúp tôi biết đón nhận Chúa và thánh ý Chúa về tôi trong ngày đó. Việc cầu nguyện là cần thiết. Vì cách Chúa đến không phải luôn luôn như tôi tưởng.
Trở về
Trở về
Thời sự tôn giáo được chia ra thành nhiều loại. Có những thời sự được loan đi ồn ào trên các phương tiện truyền thông.
Xin ơn cứu độ
Xin ơn cứu độ
Khi cầu xin Chúa ban ơn cứu độ, chúng ta thường hiểu ơn cứu độ là ơn cứu chúng ta khỏi hỏa ngục để được lên thiên đàng. Ngoài ra, trong nhiều trường hợp, cũng hiểu ơn cứu độ là ơn cứu chúng ta khỏi đàng tội lỗi để đi...
Về với Cha
Về với Cha
Suốt đời, Mẹ Maria đã luôn hướng về Cha. Cuộc sống của Mẹ là một chuyến đi về với Cha. Ðường Mẹ đi là đường về với Cha. Mẹ bước đi bằng tâm tình và việc làm của người con ngoan hiếu thảo đối với Cha trên trời.
Tái truyền giáo
Tái truyền giáo
Trong cuối bài Phúc Âm theo thánh Gioan (Ga 5,17-30), có lời Chúa Giêsu phán rằng: “Ta không tìm ý riêng Ta, nhưng Ta tìm ý Ðấng đã sai Ta”.
Ông bạn trộm lành
Ông bạn trộm lành
Chúa Giêsu bị đóng đinh giữa hai người trộm cướp. Hai người này cũng bị đóng đinh. Người bên hữu Chúa Giêsu thường được gọi là kẻ trộm lành. Bởi vì ông đã trở lại, và Chúa Giêsu đã hứa ban phúc thiên đàng cho ông ngày hôm đó.