Ghen

Em.

Tết năm ấy, tôi đến thăm gia đình Em. Nhưng vừa tới cổng tôi vội vàng trở ra, rồi rảo bước như chạy trốn. Em đang chửi. Em chửi một người bạn gái láng giềng. Những danh từ, động từ và hình dung từ Em sử dụng chỉ phù hợp cho loài chó và loài ngựa động cỡn. Tôi hỏi ông trưởng khu:

- Chuyện gì vậy?

- Con Uyên nó ghen.

- Tụi nó mới lấy nhau đây mà.

- Mới hăm mươi ngoài mà chồng nó đã có vợ bé.

- Con Uyên đâu có tệ: trình độ tú tài, mặt mũi sáng láng.

- Chồng nó đi buôn chuyến với con kia mới sinh ra vậy.

Em ghen. Em chửi thô tục. Tại sao? Tôi phải nghiên cứu.

1. Trước hết tôi phỏng vấn một cô giáo:

- Tại sao con Uyên có trình độ tú tài mà ăn nói thô tục quá như vậy?

- Ghen mà cha!

- Ừ thì ghen. Nhưng mà có tú tài thì phải ghen theo kiểu tú tài chứ.

- Khi đàn ông giận tối đa, thì lên gối, xuống cùi chỏ. Đàn bà không biết sử dụng cùi chỏ, đầu gối thì phải lấy cái miệng làm vũ khí. Giận vừa chửi, thì chửi vừa vừa. Giận tối đa, thì chửi tục tối đa. Đối với đàn bà thì khi ghen là cơn giận lên cao tột đỉnh. Chửi thô tục cỡ nào cũng chưa vừa.

- Lý luận hay, đáng thưởng một cục kẹo. Nhưng đàn ông ấy và đàn bà ấy đều thuộc loại tầm thường.

2. Tôi phỏng vấn ông trưởng khu:

- Tại sao chồng con Uyên đi buôn chuyến lại dính với con kia?

- Hai đứa thành công là nhờ nhau. Chồng con Uyên là bộ đội phục viên. Đường đi nước bước nó rành lắm. Cần Thơ – Châu đốc – Nam Vang nó thuộc lòng như bàn tay nhớ lỗ miệng nhắm mắt vẫn đút đồ ăn vào lỗ miệng ngay boong. Lý lịch của nó thơm phưng phức: Gia đình có công với cách mạng; bộ đội phục viên…Còn con kia thì có chút nhan sắc. Khi cái nhãn hiệu bộ đội phục viên không còn hiệu lực nữa, thì con kia trở thành kế mỹ nhân.

- Con nhỏ đó mới sạch nước cản thôi, làm gì mà thành mỹ nhân được.

- Nó không đẹp lắm, nhưng phần phần như hoả diệm sơn. Nó như cục đá lửa, đụng vào đâu là xẹt lửa đấy. Không đẹp mắt, nhưng thơm mít tố nữ. Đàn ông con trai chết mệt với nó. Về tới nhà, thì con Uyên là vợ. Đi buôn thì con kia là vợ. Mà đi buôn thì nhiều hơn ở nhà…

- Con nhỏ đó dữ vậy sao?

- Bộ cha không tin con hả? Hôm nào cha thử đứng gần nó một cái coi…

- Hổng dám đâu!

3. Tôi phỏng vấn tiền nhân:

- Tại sao con Uyên ghen dữ vậy?

Ớt nào mà ớt chẳng cay.

Gái nào là gái chẳng hay ghen chồng.

Ớt thì phải cay, vì cay là bản chất của ớt. Làm thân con gái thì phải ghen, vì ghen là bản chất của con gái(?). Tiền nhân có cường điệu khi so sánh tánh ghen tương của con gái với vị cay của ớt. Nhưng thật đàn bà con gái thì hay ghen. Tại sao ghen? Ghen để làm gì?

Trời sinh ra con gái để làm mẹ. Muốn làm mẹ thì phải có chồng. Muốn chu toàn bổn phận làm mẹ để có con ngoan con giỏi, thì phải có người chồng biết yêu thương và đùm bọc vợ. Người chồng là bóng mát để người mẹ đùm bọc đứa con. Người chồng phải chung thuỷ để người vợ trở thành người mẹ lý tưởng. Khi người chồng không còn chung thuỷ nữa, thì sự nghiệp của người phụ nữ bị tuyên bố phá sản, vì định mệnh của đứa con bị đe doạ. Vì thế sau khi trao cho phụ nữ sứ mạng làm mẹ, thì Thượng Đế lại trao cho phụ nữ vũ khí để tự bảo vệ. Họ bảo vệ bản thân và nhất là bảo vệ hạnh phúc của đứa con. Vũ khí ấy là ghen. Ghen để giữ lấy chồng cho mình và giữ lấy cha cho đứa con.

Đàn ông cũng ghen, nhưng ghen của đàn ông chỉ là nổi giận để bảo vệ danh dự. Bị cắm sừng đối với đàn ông là một sự xúc phạm. Bởi thế khi tình dục của đàn ông là một đấng nam nhi cao cường, thì cơn ghen chỉ nổ lép bép như một tép pháo tiểu. Nếu tình địch chỉ là một tên tép riu, thì cơn ghen nổ đùng như một quả pháo đại. Đàn ông ghen nhiều ít tuỳ thuộc danh dự bị xúc phạm ít hay nhiều. Còn đàn bà ghen thì không bao giờ có liều lượng, vì khi đàn bà bị phản bội thì số phận của họ và con cái của họ đổ vỡ tan tành.

Em.

Em hãy ghen và hãy đánh ghen để giành lại những gì đã mất, để xây dựng lại những gì đã đổ nát. Nhưng phải đánh ghen cách nào để chiến thắng và chiến thắng giòn giã, nghĩa là đưa chồng trở về nguyên vẹn, lại biết thương vợ, lại biết lo cho con cái. Người chồng trở về nguyên vẹn là người không bị mất mặt đối với láng giềng, không mặc cảm tội lỗi với gia đình. Đối với đàn ông thì danh dự là lớn. Em ghen mà chửi tục thô tục như thế là phản chiến thuật, là làm hổ ngươi chồng. Nếu chồng Em biết hối hận trở về, hoặc con kia vì xấu hổ quá mà nhả chồng Em ra, thì ngày trở về chỉ là ngày sắp sửa ra đi nữa thôi…Người đàn ông không thể chịu nhục. Xin Em nhớ điều ấy.

Trong khi chờ Em đổi chiến thuật, tôi gởi tặng Em một chuyện đánh ghen. Chuyện này do một cụ già ở Hố Nai kể, kể về một người bạn của mình.

“Hắn làm lớn lắm. Có địa vị, có tiền và có uy tín. Vợ hiền, con ngoan. Thế là sướng quá rồi. Bỗng dưng sinh tật…

Bạn của vợ hớt hải báo tin:

- Chồng mày cặp với con nhỏ nào đó, mày biết không?

- Không có đâu. Ảnh đàng hoàng lắm.

- Mày ngu quá à! Đàn ông mà không kềm thì…sớm muộn cũng có vợ bé, vợ mọn. Mày không tin thì chiều thứ bảy đến nhà tao, tao chỉ điểm cho.

Chiều thứ bảy kế đó hai bà bạn ngồi uống nước trà trên ban công của một biệt thự sang trọng, ngó xuống một ngã tư phố sầm uất. Bỗng bà bạn chỉ chỏ:

- Chồng mày kìa!... Nó đó…

Bà vợ lẳng lặng đi xuống cầu thang, vừa đi vừa lâm râm cầu nguyện. Bà băng qua đường, tiến thẳng đến trước mặt ông chồng, đang vuốt ve cô bồ.

- Con chào ông ạ! Con chào bà ạ! Lúc nào ông bà rảnh, thì đến nhà con chơi…Sau đó bà lên Taxi biến mất vào dòng người, để lại đôi tình nhân sượng sầm đến tội nghiệp. Đêm hôm ấy, ông công chức cao quý thức trắng. Sáng thứ hai đi làm, thú tội với ông bạn nối khố.

- Bà xã tao chơi nước cờ cao quá. Đêm hôm ấy tao quỳ bên giường xin lỗi bả. Tao quỳ lâu còn hơn là chầu Thánh Thể. Tao thề với mày là từ nay xin chừa…

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Tình huynh đệ
Tình huynh đệ
Em vẫn cứ làm giàu. Nhưng làm giàu để làm giàu, hay là để làm người một cách xứng đáng? Đồng tiền chỉ là phương tiện hữu ích, để gia đình Em có cơm ngon áo đẹp, để con cái Em có điều kiện phát huy mọi khả năng mà...
Tình đời
Tình đời
Em từ Trà Vinh xuống. Tứ cố vô thân. Em vô rừng đốn củi mướn cho bà Tư Hón. Củi về rồi thì Em cưa, Em bửa, Em bó, rồi đếm cho nghe. Bà Tư nuôi cơm, cho tiền hút thuốc, lâu lâu lại cho vài chục đồng (một chai...
Cái tôi
Cái tôi
Ôn lại cảnh nghèo khổ ngày xưa, cha mẹ Em tủi hận đến rơi lệ. Cả hai đều thề với lòng mình là sẽ làm cho Em được sung sướng. Con sung sướng để trả thù cái khổ của cha mẹ. Cha mẹ đã khổ chừng nào, thì con cái...
Tình huynh đệ
Tình huynh đệ
Em vẫn cứ làm giàu. Nhưng làm giàu để làm giàu, hay là để làm người một cách xứng đáng? Đồng tiền chỉ là phương tiện hữu ích, để gia đình Em có cơm ngon áo đẹp, để con cái Em có điều kiện phát huy mọi khả năng mà...
Tình đời
Tình đời
Em từ Trà Vinh xuống. Tứ cố vô thân. Em vô rừng đốn củi mướn cho bà Tư Hón. Củi về rồi thì Em cưa, Em bửa, Em bó, rồi đếm cho nghe. Bà Tư nuôi cơm, cho tiền hút thuốc, lâu lâu lại cho vài chục đồng (một chai...
Cái tôi
Cái tôi
Ôn lại cảnh nghèo khổ ngày xưa, cha mẹ Em tủi hận đến rơi lệ. Cả hai đều thề với lòng mình là sẽ làm cho Em được sung sướng. Con sung sướng để trả thù cái khổ của cha mẹ. Cha mẹ đã khổ chừng nào, thì con cái...
Chị hai
Chị hai
Cú điện thoại ấy là một sai lầm lớn. Nó sẽ phá tanh bành cuộc đời của Hùng. Nó sẽ xé nát toàn bộ vinh dự mà Em đã xây dựng được trong suốt hai mươi năm qua.
Cay đắng cuộc đời
Cay đắng cuộc đời
Đẹp người đẹp nết, chưa hết tuổi học trò, đã có người đến nói. Vừa đúng mười tám, Em đã xuống vỏ lãi có dán hai chữ song hỷ, để về nhà chồng. Chồng Em chỉ biết yêu, chứ không biết nuông chiều. Cha mẹ chồng chỉ thích dâu giỏi,...
Hận đời- đời hận
Hận đời- đời hận
Em không muốn lấy chồng vì sợ “gái có chồng như gông đeo cổ”. Nhưng Em lại thèm đàn ông như trẻ thơ cần bú sữa mẹ. Em không ưa con trai cùng trang lứa. Em chê họ là con nít. Em chỉ thích đàn ông cao niên, vì họ...
Yêu đơn phương
Yêu đơn phương
Cứ mỗi lần đi học lại có một chút quà mọn, gọi là của ít lòng nhiều. Món quà nào cũng gợi ý, cũng gợi tình. Hôm nay quà là hai trái mận. Ngày mai quà là hai trái bưởi. Trái mận hay trái bưởi đều có cái núm nhọn...
Dĩ vãng
Dĩ vãng
Người lớn tuổi trong họ đạo không quên nguồn gốc của Em, nên chỉ nhìn Em bằng một nửa con mắt. Giới trẻ thì mê Em như điếu, vì họ chẳng thèm biết quá khứ. Quá khứ chỉ là lạc hậu, chỉ là lỗi thời. Họ đua nhau tán tỉnh...
Trò tàn nhẫn
Trò tàn nhẫn
Quân rất thông minh vì có vầng trán rộng. Nhưng khuôn mặt của nó không vuông vức như những người trầm tĩnh và giàu óc tổ chức. Khuôn mặt của nó mài mại giống lưỡi cày. Đó là mẫu người quậy phá.