Không ngờ

Sơn Tây, ngày 18-10-1990

Sáng nay mình đến Tuy Lộc dâng thánh lễ đồng tế với cha xứ nhân ngày bổn mạng họ đạo. Nhà thờ nhỏ xíu, không có phòng thánh. Áo lễ dọn ngay trên bàn thờ. Mình đang mặc áo, thì cha xứ ghé tai nói nhỏ :

- Piô giảng nhá.

- … Dạ.

Miệng thì dạ, mà lòng thì băn khoăn : có nên giảng ở đây không ? Điều gì nên nói, điều gì nên suy gẫm một mình ? Nội dung bài Tin Mừng hôm nay là "Lên đường truyền giáo". Mình không dám nói chuyện truyền giáo hôm nay, nên chỉ duyệt lại một khúc truyền giáo hôm qua: Vấn đề thờ cúng tổ tiên.

Dẹp bàn thờ ông bà là một sai lầm có tầm mức chiến lược, nhưng là một sai lầm gần như không thể tránh được. Lý do :

1- Lúc ấy hai nền văn hóa Đông Tây mới gặp nhau, không thể hiểu được nhau. Bà Pearl Buck minh chứng điều đó bằng câu chuyện sau đây.

Có một ông Tây vào một nhà hàng ở Thượng Hải để “ăn cơm Tàu” sau khi đã được “ở nhà Tây”. Ông Tây đang ăn ngon miệng, thì bỗng khựng lại, lợm giọng... Ở bàn kế bên, một thực khách Tàu lâu lâu lại nhổ nước bọt xuống sàn gạch hoa. Cầm lòng không được, ông Tây bèn lên lớp:

- Người Tàu dơ dáy quá ! Nhổ nước bọt xuống đất là bất lịch sự, là làm mất vệ sinh chung.

- Nước bọt bẩn, nên người Tàu phải nhổ xuống đất. Như thế là đúng. Còn người da trắng các ông lại nhổ nước bọt vào trong khăn, gói lại, rồi cất trong túi quần ! Như thế mới mất vệ sinh...

- ? !!

Các vị thừa sai thời ấy không thể hiểu nổi danh từ ĐẠO và

Động từ THỜ trong tiếng Việt Nam. ĐẠO đối với họ chỉ có một nghĩa là TÔN GIÁO. Động từ THỜ họ chỉ dành cho Thiên Chúa mà thôi. Còn trong tiếng Việt Nam thì ĐẠO vừa có nghĩa là TÔN GIÁO, vừa có nghĩa là cách đối xử : Đạo vua-tôi, đạo cha-con, đạo vợ-chồng, đạo bằng-hữu... Động từ THỜ trong tiếng Việt Nam vừa có nghĩa là tôn kính Thượng Đế và Thần Thánh, vừa có nghĩa là trung thành, chung thủy, hiếu thảo... Dân trung thành với vua, vợ chung thủy với chồng, con hiếu thảo với cha mẹ, đều có thể dùng một động từ THỜ. Ông Phan Văn Trị đã nhắc nhở Tôn Thọ Tường như sau :

“ Anh hỡi, Tôn Quyền, anh có biết :

Tôi ngay THỜ chúa, gái THỜ chồng ? "

Đạo Công giáo là đạo độc thần, nên các vị thừa sai không thể cho thờ ông bà được. "Chỉ thờ một mình Chúa mà thôi" (Lc 4,8; Đnl 6,13 ). Các vị thừa sai lầm là thế, mà đúng cũng là thế.

2- Thời ấy người ta tin ông bà về ăn đồ cúng của con cái. Niềm tin này được thể hiện rõ rệt trong ngày "xá tội vong nhân". Có những bà đạo đức nấu một nồi cháo lớn, cho hai đầy tớ khiêng. Còn bà thì đi theo, múc từng muỗng cháo đổ vào lá mít để hai bên đường. Đó là phần bố thí bà dành cho những linh hồn mồ côi.

Niềm tin này không phù hợp với giáo lý Công giáo, nên người theo đạo Chúa không được cúng cơm cho người quá cố.

Từ đó sinh ra biết bao hiểu lầm giữa người đạo và người lương. Người lương trách người đạo là bất hiếu. Còn người đạo thì không những không bất hiếu mà còn nhờ cả Giáo hội báo hiếu hộ mình bằng cách xin họ đạo dâng lễ cầu nguyện cho ông bà, cha mẹ... Lúc ấy cấm cúng giỗ là đúng.

Ngày nay các Giám mục Việt Nam đã điều chỉnh lại toàn bộ việc thờ cúng ông bà. Thờ cúng ông bà là văn hóa dân tộc và người tín hữu được tích cực tham gia mọi nghi lễ thờ cúng ông bà...

Bài giảng của mình làm mọi người chưng hửng, ngơ ngác... Mình ở lại ăn cơm với họ đạo. Cha xứ không nói gì về bài giảng.

Giáo dân cũng chẳng phát biểu gì. Bài giảng rơi tõm xuống sông...

--------------------------------------------------------------------------------

Sơn Tây, ngày 26-10-1990 .

Mình đang sửa soạn đi ăn cơm, thì bà phước ghé tai, nói nhỏ :

- Cha có khách.

- Ai thế ?

- Bốn ông... ở Tuy Lộc

- Chết cha tôi rồi. Chắc là có vấn đề. Chị có đoán được là họ muốn gì không ?

- Con không biết. Họ nói là họ muốn trao đổi với cha về bài giảng của cha đấy.

- Bài giảng của tôi hiền khô à ! Chuyện một trăm năm về trước ấy mà.

- Cha ra đi ! Con bưng nước ra sau.

Mình đi thật chậm, và muốn có một không gian vô tận, để đi mãi mà không tới...

- Chào linh mục.

- Chào các ông.

- Bài giảng của linh mục được thu băng, phổ biến khắp xã. Chúng tôi không đi lễ, mà cũng được nghe.

- Các ông thấy có vấn đề gì không ? Ai thu băng thì tôi không hề hay biết. Nếu tôi biết thì tôi không cho thu băng.

- Bài giảng của linh mục có rất nhiều vấn đề mà từ xưa đến nay chúng tôi chưa được biết.

- Quý ông có thể cho tôi biết những vấn đề đó không ? Tôi chỉ chân thành nhắc lại những chuyện hiểu lầm giữa lương và giáo trong quá khứ mà nay thì không còn nữa. Lương giáo đã hiểu nhau nhiều, mà cũng thương nhau nhiều rồi.

- Chắc linh mục có băn khoăn về việc chúng tôi đến thăm linh mục hôm nay. Tôi xin nói ngay để linh mục an tâm. Nhờ bài giảng của linh mục, chúng tôi mới hiểu tại sao người Công giáo không thờ cúng tổ tiên. Bây giờ hiểu rồi, chúng tôi đến đây để xin... học đạo.

- Nghĩa là các ông muốn theo đạo Chúa ?

- Nếu đạo Công giáo cho thờ cúng ông bà, thì không có gì thắc mắc nữa.

- Rất tiếc tôi sắp về rồi. Nhưng không sao, tầm đạo với ai mà chả được...

Giã từ bốn ông, lòng thương mến vô vàn.

--------------------------------------------------------------------------------

Cà Mau, ngày...

Mình vừa từ Bà Hính về. Hai ngày ròng rã cho một lễ giỗ. Ai nấy mệt khờ, nhưng vui như vớ được vàng. Bà Bảy Hó bị lao phổi. Bà được các dì phước rửa tội trước khi chết chừng một tháng. Bà trăn trối cho chồng con : “Phải mời ông cha đến tận nhà làm lễ cho tôi” . Lời trăn trối là linh thiêng, đã được thi hành trọn vẹn.

Hai thánh lễ đồng tế được cử hành trong một ngôi nhà không có tôn giáo. Chồng con, thân nhân, xóm giềng xếp hàng hai và niệm hương theo sự hướng dẫn của dì Marie. Rập ràng. Trang trọng. Có tiếng xù xì : "Đạo Thiên Chúa cũng thắp nhang, cũng xá lạy như tụi mình, nhưng họ làm rập ràng, đẹp hơn tụi mình. Bà Bảy sướng thiệt ta !..."

Sau thánh lễ, sau cơm chiều, đoàn Cà Mau được phân tán mỏng đi tìm chỗ ngủ dài dài trong xóm. Mười Râu và mình chun vô ngủ chung một giường. Dì Marie và vài ba bà hiền mẫu thì vô phòng trong. Bà chủ nhà đon đả.

- Chúc hai ông cha ngủ ngon. Tôi phải thức suốt đêm nay ở bên nhà đám. Tôi đi nghen !

- Cám ơn chị Hai.

Sáng nay rửa mặt chưa kịp sạch, thì tụi ca đoàn đã bu lại và méc nhỏ :

- Đêm qua chị Hai không biết tụi con ngủ ở đây, nên nói toáng lên : “Tao làm bộ từ giã hai ông cha, rồi tao “ghình” một tiếng đồng hồ xem có con mẹ nào chun vô mùng ông cha hay không ?...”

- Chị Hai còn nhận xét : "ông cha lớn thì không gối đầu..."

- Còn anh Hai thì hứa : "Tôi sẽ vô đạo ông cha..."

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Lòng khiêm tốn là chứng tá Tin Mừng
Lòng khiêm tốn là chứng tá Tin Mừng
Có lẽ trong cuộc đời rao giảng của Thánh Phêrô, không có lời nào có sức thuyết phục cho bằng lời kể về những lần ngài chối Chúa. Có lẽ bài giảng làm nhói tim thính giả của thánh Phaolô chính là lời kể về những lúc ngài bắt bớ...
Người biệt phái cầu nguyện
Người biệt phái cầu nguyện
Ông biệt phái ơi ! Ông oai hùng quá ! Ngày xưa Chúa đã quật ngã ông ngay trước mặt người thu thuế. Ngài cho ông ăn "điểm hột vịt" khi Ngài nói : ”Người này ra về và không được công chính hóa” .
Áo nhà tu
Áo nhà tu
Đọc thư của ông bạn già xong, mình cảm thấy nhột nhạt quá, vì từ ngày 5-1-1975 mình chỉ mặc áo dòng trong khuôn viên nhà thờ và lúc cử hành các nghi thức phụng vụ mà thôi. Mình cũng đã hai lần may clergy-man. Nhưng chưa lần nào có...
Lòng khiêm tốn là chứng tá Tin Mừng
Lòng khiêm tốn là chứng tá Tin Mừng
Có lẽ trong cuộc đời rao giảng của Thánh Phêrô, không có lời nào có sức thuyết phục cho bằng lời kể về những lần ngài chối Chúa. Có lẽ bài giảng làm nhói tim thính giả của thánh Phaolô chính là lời kể về những lúc ngài bắt bớ...
Người biệt phái cầu nguyện
Người biệt phái cầu nguyện
Ông biệt phái ơi ! Ông oai hùng quá ! Ngày xưa Chúa đã quật ngã ông ngay trước mặt người thu thuế. Ngài cho ông ăn "điểm hột vịt" khi Ngài nói : ”Người này ra về và không được công chính hóa” .
Áo nhà tu
Áo nhà tu
Đọc thư của ông bạn già xong, mình cảm thấy nhột nhạt quá, vì từ ngày 5-1-1975 mình chỉ mặc áo dòng trong khuôn viên nhà thờ và lúc cử hành các nghi thức phụng vụ mà thôi. Mình cũng đã hai lần may clergy-man. Nhưng chưa lần nào có...
Linh mục của ai
Linh mục của ai
Mình sẽ không bao giờ có nhiều tiền để chấm dứt tình trạng nghèo. Mình cũng không đủ can đảm để SỐNG VỚI người nghèo. Mình không phải linh mục CỦA người nghèo, không phải là linh mục CHO người nghèo và không là linh mục VỚI người nghèo.
Đọc Thánh Kinh
Đọc Thánh Kinh
Đọc Lời Chúa chưa có nghĩa là đã hiểu Lời Chúa. Hiểu Lời Chúa chưa có nghĩa là đã đồng cảm với Chúa. Muốn đọc, hiểu và cảm được Lời Chúa, mình phải tự hủy ý riêng một cách thật sâu sắc.
Sau một cuộc gặp gỡ
Sau một cuộc gặp gỡ
Những hồi chuông binh boong vang vọng vào những dịp lễ lớn làm biết bao con tim rạo rực. Đó là tiếng Chúa thôi thúc qui tụ đoàn con hiếu thảo và nhắc nhở những con chiên lạc bầy. Có biết bao tâm hồn xa Chúa, quên Chúa, bỏ Chúa...
AGAPÊ : Ăn vì yêu, ăn để yêu…
AGAPÊ : Ăn vì yêu, ăn để yêu…
Hôm nay anh em ngồi chia sẻ những nỗi đoạn trường của đời mục vụ. Vạn sự khởi đầu nan vẫn là cái hộ khẩu. Nhưng cái nỗi gian nan khổ ải ấy lại qua đi như mây bay nhờ một agapê, một bữa cơm thân ái.
Sau cơn bão số 5
Sau cơn bão số 5
Hôm nay mình đi Sàigòn. Lá thư của Nguyễn Thị Mai vẫn được cất kỹ một cách trang trọng trong cuốn Giờ kinh Phụng vụ. Đọc kinh tối xong, mình lại đọc lá thư của Nguyễn Thị Mai, đại diện cho nhóm bạn trẻ khuyết tật "vào đời với đôi...
Cơn bão số 5
Cơn bão số 5
Rạch Cái Rắn đã ngoằn ngoèo quá chừng, hôm nay lại ngoằn ngoèo thêm, vì ngọn mắm, cành còng ngã đổ rải rác từ doi này tới doi kia. Trường Phú Hưng bị sập một dãy.