Người già và sách

Cứ mỗi chiều thứ Tư hằng tuần, một ông lão khoảng 70 tuổi, dựng xe trên vỉa hè trước hàng rào ngôi nhà thờ nhỏ của thị xã Gò Công (tỉnh Tiền Giang), ngồi xuống băng đá rồi cẩn thận bày bình nước và một cái túi nhựa. Sau khi uống một ngụm, ông mới từ tốn mở túi, lấy ra một cuốn sách, chăm chú đọc.

2482-Giadinh_Nguoigiavasach.jpg (175 KB)

Từ quán cà phê đối diện, quan sát ông nhiều ngày, tôi nghĩ, bây giờ hiếm có người đọc những quyển sách dày cộm nơi công cộng như vậy. Đi đâu cũng gặp mọi người chăm chú vào chiếc điện thoại thông minh. Ông là thầy giáo về hưu, hay nhà văn, nhà báo gì đó chăng? Nhưng nhìn vẻ ngoài lam lũ, dường như ông giống người làm nông hơn.

Sự tò mò thôi thúc, bữa nọ tôi băng qua đường lại gần ông. Ngẩng đầu nhìn tôi, rồi dịch sang chừa chỗ, ông như mời tôi ngồi. Thấy ông có vẻ thân thiện, tôi mạnh dạn thăm hỏi làm quen. Thì ra, ông đợi đứa cháu đang có tiết học thể dục ở ngôi trường cách đó không xa. Chẳng biết làm gì cho hết thời gian, nhà lại xa, ông mang theo quyển sách để đọc. Ông cho biết, gần trường học của cháu ồn ào, ông chọn nơi giáo đường yên tĩnh này cho thư thả tâm hồn.

Trò chuyện hồi lâu, mới biết trước đây ông làm bảo vệ cho một công ty, giờ về hưu, lãnh nhiệm vụ đưa đón cháu, phụ giúp con cái. Đọc sách là thói quen đã theo ông mấy mươi năm nay rồi. Từ nhỏ ông được thừa hưởng tình yêu sách từ ông ngoại, một nhà Nho cũ. Ngoài khuyến khích con cháu đọc sách, ngoại ông cũng không quên căn dặn phải yêu quý, giữ gìn sách cẩn thận cho thế hệ sau.

Cho nên dù bao lần dời nhà, dọn nhà, nhưng sách vẫn luôn theo ông mọi nơi. Đến giờ, ông đã có tủ sách gần ngàn quyển.

“Cháu biết không, với bác, sách thật sự là một người bạn tốt. Những lần dọn dẹp, lau bụi các ngăn sách, tìm thấy một tác giả nào đó mà mình quên lửng, niềm vui dâng trào như gặp lại người quen cũ”, vừa mỉm cười, ông vừa lần giở từng trang sách. 

Hỏi ông về con cháu, xem có niềm đam mê như ông không, ông cười buồn: “Bọn trẻ bây giờ chỉ chăm chăm vào tivi, di động, chúng đâu có thích cầm cuốn sách lên đọc. Sau này có lẽ bác sẽ hiến những ‘người bạn’ này cho thư viện tỉnh, để phục vụ những ai còn yêu sách”. 

Trước khi đứng lên từ giã để đón cháu, ông hỏi tôi: “Cháu có thích đọc sách không?”, tôi ngại ngùng nhìn chiếc điện thoại trên tay, khẽ lắc đầu. Ông khẽ cười thông cảm: “Cũng không sao! Ăn theo thuở, ở theo thời mà! Thiết bị thông minh cũng mang lại lợi ích cho giới trẻ ngày nay lắm chứ, miễn là biết sử dụng đúng mục đích”.

Không biết ông nói thật lòng hay muốn an ủi người “không yêu sách” như tôi…

Lê Du

 

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 5)
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 5)
Làng Phú An xưa thuộc tổng Bình Thạnh Thượng, quận Châu Thành, tỉnh Thủ Dầu Một, thành lập năm 1927, trên cơ sở nhập các thôn Phú Thuận, Phú An, An Thuận.
Chiếc bánh mùa trăng tròn
Chiếc bánh mùa trăng tròn
Những nụ cười tươi tắn của trẻ em làng Konskoi, thuộc giáo xứ Đak Tân, giáo phận Kon Tum, khi đón nhận những chiếc bánh Trung Thu được gởi lên từ miền xuôi, mang theo yêu thương đến với các em.
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 5)
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 5)
Làng Phú An xưa thuộc tổng Bình Thạnh Thượng, quận Châu Thành, tỉnh Thủ Dầu Một, thành lập năm 1927, trên cơ sở nhập các thôn Phú Thuận, Phú An, An Thuận.
Chiếc bánh mùa trăng tròn
Chiếc bánh mùa trăng tròn
Những nụ cười tươi tắn của trẻ em làng Konskoi, thuộc giáo xứ Đak Tân, giáo phận Kon Tum, khi đón nhận những chiếc bánh Trung Thu được gởi lên từ miền xuôi, mang theo yêu thương đến với các em.
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 4)
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 4)
Từ 1808 đã có địa danh Phú Lợi, là tên một làng (thôn) thuộc tổng Bình Chánh, huyện Bình An, phủ Phước Long, trấn Biên Hòa.
Vẻ đẹp theo năm tháng
Vẻ đẹp theo năm tháng
Tòa Giám mục Kon Tum là một trong những công trình kiến trúc và văn hóa nổi bật tại thành phố Kon Tum (cũ), điểm đến lý tưởng cho những ai đam mê tìm hiểu về lịch sử, văn hóa, và kiến trúc độc đáo của miền đất cao nguyên. 
Thu về nhớ “trong gia đình”
Thu về nhớ “trong gia đình”
Trung Thu năm đó, tôi có chuyến đi thiện nguyện với nhóm sinh viên ở huyện Bình Chánh (TPHCM), chỗ này xa trung tâm đâu chừng hai chục cây số, vậy mà xe đi hơn 2 tiếng đồng hồ mới tới nơi.
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Ngày bổn mạng (quan thầy), nghi thức rước kiệu thường được cử hành trước thánh lễ theo hình thức của cuộc rước nhập lễ (proscessio).
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 3)
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 3)
Địa danh Bình Dương xuất hiện ở Việt Nam vào khoảng năm 1692, sau khi Lễ Thành Hầu Nguyễn Hữu Cảnh thiết lập hệ thống quản lý hành chánh cho vùng đất phía Nam này.