Phó thác trong đức tin

1. “Lạy Cha, con xin phó thác linh hồn con trong tay Cha”. Đó là lời sau cùng của Chúa Giêsu trước khi tắt thở trên thánh giá (x. Lc 23,46).

Tôi đã dùng lời tha thiết ấy mà cầu nguyện trong những trường hợp khác nhau. Cho đến hôm nay, lời nguyện phó thác ấy đã trải qua một chặng đường dài suốt cuộc đời thăng trầm gần ba phần tư thế kỷ.

Nhìn lại, tôi thấy Chúa Thánh Thần đã đưa lời nguyện phó thác ấy của tôi vào nhiều nội dung khác nhau. Tôi coi những nội dung ấy phản ảnh phần nào tâm tình của Chúa Giêsu, khi Người phó thác mình trên thánh giá.

2. Tôi xin được chia sẻ vắn tắt.

a) Con phó thác con trong tay Cha là con sẵn sàng đón nhận những đớn đau đang xảy ra cho con và sẽ xảy ra cho con. Những đớn đau đó là những nhục hình phải chịu trong thân xác, và những nhục nhã phải chịu trong tâm hồn.

b) Con phó thác con trong tay Cha là con vâng phục ý Cha, mà tha thứ cho những kẻ sai lầm đã làm khổ con.

Thực vậy, Phêrô đã sai, khi tưởng rằng nhiệt tình là cứu được Chúa khỏi chết.

Các thượng tế đã sai, khi căn cứ vào lề luật để kết án Chúa.

Dân chúng đã sai, khi dựa vào vâng lời thượng tế, để tham gia vào việc kết án Chúa.

Philatô đã sai, khi vì lợi ích riêng, đã hiệp thông vào kế hoạch của toàn dân có đạo đồng ý đòi giết Chúa.

Để đối phó với những sai lầm gây hại đó, Chúa Giêsu đã không chọn con đường trừng phạt, mà chọn con đường tha thứ. “Xin Cha tha cho họ, vì họ lầm không biết việc họ làm” (Lc 23,34).

c) Con phó thác con trong tay Cha là con xin chịu đựng những vô ơn, những thành kiến, những hiểu lầm, cả đến những ác độc người ta dành cho con, thực tế con người phức tạp là như thế và còn hơn thế.

d) Con phó thác con trong tay Cha là con xin dâng cho Cha chính sự yếu đuối của con.

Thực vậy, Chúa Giêsu đã mang trong mình tất cả thân phận con người với mọi thử thách, ngoại trừ tội lỗi (x. Dt 4,15). “Lạy Cha, nếu đẹp lòng Cha, xin Cha cất chén đắng này cho khỏi con” (Lc 22,42). Chúa Giêsu thực sự sợ hãi trước những khổ đau.

e) Con phó thác con trong tay Cha là con xin dâng mình chịu mọi thử thách, để biết cảm thương những nỗi yếu hèn của con người (x. Dt 4,12).

f) Con phó thác con trong tay Cha là con xin vâng ý Cha, mà dâng mình làm của lễ, để đền tội cho một nhân loại hay dùng sự tự do của mình mà chống lại ý Chúa.

Thực vậy, trên thánh giá, Chúa Giêsu thấy rõ những gì Người giảng về dụ ngôn tiệc cưới, đang xảy ra đúng như Người đã nói. Chúa mời người ta đến dự tiệc Nước Trời, nhưng chẳng ai thèm tới (x Mt 22,1-6). Trên thánh giá, Chúa Giêsu thấy rõ những sai lầm và những độc ác là rất mạnh và thắng thế. Người sẽ chỉ cứu được con người khỏi chúng nhờ dâng mình làm của lễ đền tội thay.

3. Nền tảng của sự phó thác là tin vào tình yêu thương xót Chúa. Con tin Cha yêu thương con. Con tin Cha yêu thương loài người. Như Thánh Gioan quả quyết: “Không phải chúng ta đã yêu mến Thiên Chúa. Nhưng chính Người đã yêu thương chúng ta, và sai Con của Người đến làm của lễ đền tội cho chúng ta” (1 Ga 4,10). “Vì yêu thương chúng ta, Đức Kitô đã hy sinh mạng sống mình” (1 Ga 16). Chúa hy sinh mạng sống mình để cứu chúng ta, không phải vì chúng ta là người công chính, mà vì chúng ta là người tội lỗi. Nhưng để được hưởng ơn cứu độ ấy, chúng ta cần biết đón nhận bằng tâm tình khiêm nhường sám hối.

4. Tôi nghĩ rằng: Hiểu được như trên, cũng là do đức tin. Đức tin ấy phải thực sự khiêm nhường, nhận mình tội lỗi yếu đuối: “Tôi cảm thấy vui sướng, khi mình yếu đuối, khi bị sỉ nhục, hoạn nạn, bắt bớ ngặt nghèo vì Đức Kitô. Vì khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh” (2 Cr 12,10). Đức tin khiêm nhường như thế sẽ không tìm thắng ai, mà còn chấp nhận thua, để tình yêu Chúa thắng mọi tội lỗi.

Tôi xác tín rằng: Đức tin như thế là một ơn Chúa ban. Chúa ban đức tin ấy cho những kẻ khiêm nhường. Vì “Chúa chống lại kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường” (1 Pr 5,5).

5. Đến đây, tôi hiểu thế nào là phó thác như Chúa Giêsu đã phó thác xưa trên thánh giá, và thế nào là phó thác sai. Nhiều người toan tính những việc sai thánh ý Chúa, rồi phó thác nài xin Chúa giúp thực hiện. Chuyện như thế vẫn xảy ra. Chắc chắn Chúa không làm theo ý họ. Nhưng nhiều khi Chúa cũng không cản cho những việc sai trái đó thành công. Thế là người ta lại thêm kiêu ngạo, dấn sâu vào hố diệt vong.

Vì thế, phó thác trong đức tin đòi hỏi một thái độ rất khiêm nhường. Khiêm nhường như Chúa Giêsu phó thác mình trên thánh giá.

6. Trong Năm Đức Tin này, tôi chú trọng nhiều đến việc làm chứng cho Chúa bằng một đức tin dấn thân cho Hội Thánh và Quê Hương Việt Nam được một bình an tốt đẹp hơn, trong yêu thương cởi mở chân thành hơn, với sự ổn định sâu sắc hơn.

Đức tin dấn thân cho mục đích đó đòi tôi phải phấn đấu rất nhiều. Tôi phải làm hết sức mình trong khả năng có thể, để sống kinh Hòa Bình một cách thiết thực, đồng thời phải phó thác một cách khiêm nhường trong tay Chúa.

Như vậy, phó thác không có nghĩa là ỷ lại, mà là phấn đấu. Cũng vậy, phấn đấu không có nghĩa là cậy vào sức mình, mà là trông vào sức Chúa. Tất cả đều trong hy vọng và hoan lạc.

Lạy Mẹ Maria, ngày truyền tin, Mẹ đã nói lời xin vâng (Lc 1,38). Lời xin vâng của Mẹ là một lời hứa phó thác. Con thấy Mẹ đã sống phó thác trong một cuộc đời đầy hy sinh vất vả, nhưng tràn trề hy vọng. Xin Mẹ thương giúp con sống phó thác một cách can đảm theo gương Mẹ và trong tay Mẹ.

Long Xuyên,

ngày 13 tháng 11 năm 2012

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Kinh nghiệm về sống lời Chúa
Kinh nghiệm về sống lời Chúa
Có thể nói, Lời Chúa thực sự đã viết trong tôi. Viết trong trí khôn, trí nhớ, trí sáng tạo. Có những Lời đã viết sâu tận tiềm thức, vô thức. Bình thường tưởng như những Lời ấy đã bị quên, nhưng thực sự chúng đã biến thành sự sống.
Những người gieo trồng
Những người gieo trồng
Tháng 9 là thời gian khai trường. Trường nhỏ, trường lớn đều tấp nập. Trường đời, trường đạo đều rộn ràng.
Học hỏi Lời Chúa  qua các thực tại
Học hỏi Lời Chúa qua các thực tại
Tôi đã đi thăm nhiều họ đạo nhỏ, nghèo, tại vùng xa, vùng sâu, vùng biên giới. Tôi cũng đã đi thăm nhiều người đau bệnh, trong bệnh viện và ở gia đình.
Kinh nghiệm về sống lời Chúa
Kinh nghiệm về sống lời Chúa
Có thể nói, Lời Chúa thực sự đã viết trong tôi. Viết trong trí khôn, trí nhớ, trí sáng tạo. Có những Lời đã viết sâu tận tiềm thức, vô thức. Bình thường tưởng như những Lời ấy đã bị quên, nhưng thực sự chúng đã biến thành sự sống.
Những người gieo trồng
Những người gieo trồng
Tháng 9 là thời gian khai trường. Trường nhỏ, trường lớn đều tấp nập. Trường đời, trường đạo đều rộn ràng.
Học hỏi Lời Chúa  qua các thực tại
Học hỏi Lời Chúa qua các thực tại
Tôi đã đi thăm nhiều họ đạo nhỏ, nghèo, tại vùng xa, vùng sâu, vùng biên giới. Tôi cũng đã đi thăm nhiều người đau bệnh, trong bệnh viện và ở gia đình.
Sống đạo hằng ngày
Sống đạo hằng ngày
Mỗi sáng, tôi cầu xin Chúa giúp tôi biết đón nhận Chúa và thánh ý Chúa về tôi trong ngày đó. Việc cầu nguyện là cần thiết. Vì cách Chúa đến không phải luôn luôn như tôi tưởng.
Trở về
Trở về
Thời sự tôn giáo được chia ra thành nhiều loại. Có những thời sự được loan đi ồn ào trên các phương tiện truyền thông.
Xin ơn cứu độ
Xin ơn cứu độ
Khi cầu xin Chúa ban ơn cứu độ, chúng ta thường hiểu ơn cứu độ là ơn cứu chúng ta khỏi hỏa ngục để được lên thiên đàng. Ngoài ra, trong nhiều trường hợp, cũng hiểu ơn cứu độ là ơn cứu chúng ta khỏi đàng tội lỗi để đi...
Về với Cha
Về với Cha
Suốt đời, Mẹ Maria đã luôn hướng về Cha. Cuộc sống của Mẹ là một chuyến đi về với Cha. Ðường Mẹ đi là đường về với Cha. Mẹ bước đi bằng tâm tình và việc làm của người con ngoan hiếu thảo đối với Cha trên trời.
Tái truyền giáo
Tái truyền giáo
Trong cuối bài Phúc Âm theo thánh Gioan (Ga 5,17-30), có lời Chúa Giêsu phán rằng: “Ta không tìm ý riêng Ta, nhưng Ta tìm ý Ðấng đã sai Ta”.
Ông bạn trộm lành
Ông bạn trộm lành
Chúa Giêsu bị đóng đinh giữa hai người trộm cướp. Hai người này cũng bị đóng đinh. Người bên hữu Chúa Giêsu thường được gọi là kẻ trộm lành. Bởi vì ông đã trở lại, và Chúa Giêsu đã hứa ban phúc thiên đàng cho ông ngày hôm đó.