Ta có vạn con đường dài phải đi*

Với tôi, con đường đến với báo CGvDT gói gọn trong một chữ DUYÊN. Bốn năm học tại khoa văn, tôi chưa từng nghĩ sau này ra trường mình sẽ đi làm báo. Tính tôi vốn hơi khép kín nên càng không hợp với nghề.

Năm cuối đại học, sau khi hoàn thành đợt thực tập tại một nhà xuất bản trong thành phố, tôi về quê chờ kết quả xét tốt nghiệp. Trong những ngày “nghỉ dưỡng” ở nhà, tình cờ đứa bạn cùng lớp gởi cho xem một mẩu tin tuyển dụng của báo CGvDT. Lập tức, tôi nhớ lại cách đó 2 năm, người dì trong một lần nói về nghề nghiệp sau này của tôi đã có nhắc về CGvDT. Lúc đó, bản thân không mấy bận tâm vì mục tiêu của tôi không phải làm báo. Nhưng khi đọc yêu cầu tuyển dụng, tôi quyết định nộp một bộ hồ sơ cho tòa soạn. Chỉ vì hai lý do: được đi công tác nhiều nơi và ở vị trí phóng viên đương nhiên là phải viết.

Nhưng viết báo không phải là một điều dễ dàng. Nhất là đối với một đứa chưa từng học qua báo chí. Thời gian đầu khi mới vào tòa soạn tôi gặp nhiều khó khăn. Từ việc nghĩ đề tài, đi khai thác thông tin và chọn lọc để viết. Đã có lúc vô cùng chán nản vì nghĩ mình không có khả năng, mình không làm được. Nhưng nhờ sự động viên của các anh chị đi trước, tôi lấy lại được tinh thần để tiếp tục cố gắng.

Môi trường làm việc nơi đây cho tôi cảm giác gần gũi và được cảm thông. Rời ghế nhà trường để bước vào đời là một “cuộc di chuyển” lớn. Nhưng cái cảm giác ấm áp đang có khiến tôi ngờ là mình bước chưa xa thời bé dại.

Gần một năm gắn bó với CGvDT, khoảng thời gian không dài nhưng cũng đã đủ để tôi thấy mình là một phần của tờ báo. Mỗi lần được đi đến một địa điểm nào đó để viết bài, trong lòng lại lâng lâng sướng vui. Chuyến đi hệt như một mùa gặt. Qua từng chuyến đi lại thấy mình như trưởng thành hơn mà đồng thời cũng thấy mình vô cùng nhỏ bé.

Ngày còn đi học, tôi vẫn ước ao được đi khắp nơi, chinh phục những cung đường. Giờ cùng CGvDT, tôi không chỉ đi trên những cung đường mà còn nghe được hơi thở vùng đất và câu chuyện của những con người sống ở đó.

Đi bây giờ không chỉ để đi, mà đi còn là để viết.

*Lời thơ của Nguyễn Thiên Ngân

Pv. Thiên Lý

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Cùng tìm việc làm cho người khuyết tật
Cùng tìm việc làm cho người khuyết tật
Tòa Thánh vừa công bố một phúc chiếu quan trọng nhằm thúc đẩy việc tuyển dụng người khuyết tật vào các cơ quan của Vatican. Từng cá nhân, doanh nghiệp, cộng đoàn ở Việt Nam đã và đang thực hiện việc nâng đỡ việc làm cho những người kém may...
Sài gòn, thương lắm “bún treo”!
Sài gòn, thương lắm “bún treo”!
Giữa cái nắng mưa, sự ồn ã, huyên náo nơi đất Sài thành, đâu đó ở những góc phố, con đường, vẫn ánh lên mấy điều dễ thương, ấm áp, chân tình. Như là thùng trà đá đặt chỗ vỉa hè, mấy trạm hớt tóc, bơm xe… miễn phí đón...
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Cùng tìm việc làm cho người khuyết tật
Cùng tìm việc làm cho người khuyết tật
Tòa Thánh vừa công bố một phúc chiếu quan trọng nhằm thúc đẩy việc tuyển dụng người khuyết tật vào các cơ quan của Vatican. Từng cá nhân, doanh nghiệp, cộng đoàn ở Việt Nam đã và đang thực hiện việc nâng đỡ việc làm cho những người kém may...
Sài gòn, thương lắm “bún treo”!
Sài gòn, thương lắm “bún treo”!
Giữa cái nắng mưa, sự ồn ã, huyên náo nơi đất Sài thành, đâu đó ở những góc phố, con đường, vẫn ánh lên mấy điều dễ thương, ấm áp, chân tình. Như là thùng trà đá đặt chỗ vỉa hè, mấy trạm hớt tóc, bơm xe… miễn phí đón...
Giáo dân muốn đón cha xứ mới như thế nào?
Giáo dân muốn đón cha xứ mới như thế nào?
Các giáo phận thường xuyên tổ chức những đợt thuyên chuyển linh mục, và việc tiếp đón các ngài nơi nhiệm sở mới mỗi nơi mỗi phương cách. Ðiểm chung là tâm tình đơn sơ, gần gũi, không hình thức khoa trương, một bữa cơm giản đơn hoặc một hoạt...
Lo ngại một làn sóng lừa đảo mới
Lo ngại một làn sóng lừa đảo mới
Sự cố rò rỉ thông tin cá nhân tại Trung tâm Thông tin tín dụng Quốc gia (CIC) khiến nhiều người lo ngại về một làn sóng lừa đảo mới. Những chiếc bẫy lừa đảo vốn đã rất phức tạp đối với cá nhân lẫn doanh nghiệp, nay chắc chắn...
Làm sao để giảm “sáng tạo nội dung nhảm nhí”?
Làm sao để giảm “sáng tạo nội dung nhảm nhí”?
Một người phụ nữ xa cách gia đình gần 30 năm, con cái vừa tìm gặp; một người đàn ông sống chung với bà ở Đồng Tháp, với những trạng thái cảm xúc khi chia tay gây lắng đọng.
Ngôi nhà ký ức đức tin
Ngôi nhà ký ức đức tin
Nhiều giáo dân Công giáo đã chia sẻ ý kiến về sự cần thiết có một nhà truyền thống giáo xứ, được ví như một “kho tàng” lịch sử. Ðây là nơi lưu giữ thông tin, hình ảnh và hiện vật, giúp bà con giáo dân thêm hiểu, thêm yêu...
Một vài gợi ý về sân vui chơi ở đô thị
Một vài gợi ý về sân vui chơi ở đô thị
Các báo và mạng xã hội mới đây lan truyền đoạn clip ghi lại cảnh 5 người ngang nhiên chặn đường trong khu dân cư để giăng lưới đánh cầu lông.
Lớp dạy nghề ở vùng ven thị thành
Lớp dạy nghề ở vùng ven thị thành
Trong một không gian xanh mát là những lớp học đặc biệt của Trung tâm giáo dục nghề nghiệp cho người khuyết tật và trẻ mồ côi TPHCM, đang đào tạo nhiều ngành nghề đa dạng, phù hợp với từng dạng khuyết tật, nhằm trang bị cho học viên những...