Nhìn lại những ngày giãn cách xã hội...

Trước đây, khi chưa xuất hiện dịch bệnh Covid-19, cuộc sống trôi chảy bình thường đến độ chúng ta cứ nghĩ đó là “điều tất yếu”. Thường ngày có buồn thì ta ra ngồi quán cà phê, đi xem phim, ca nhạc; lười nấu ăn cứ ra quán mua về hoặc ngồi tại chỗ tha hồ ăn uống...

Thế nhưng trong 14 ngày cách ly xã hội, có lẽ mỗi người mới thấm thía khi cả xã hội phải “hạn chế tiếp xúc nhau”. Mọi người ở trong nhà, chỉ ra khỏi nhà lúc cần thiết; các quán xá, khu vui chơi, nhà thờ, chùa miếu… đều đóng cửa; tỉnh nào ở tỉnh đó; không có giao thông công cộng nội thành và liên tỉnh…

Dường như đến lúc này mọi người mới giật mình. Trời! Ai đang buồn muốn rủ bạn cùng đi uống cà phê, chợt nhớ ra quán không được mở cửa; rồi có lúc chồn chân, muốn đi xe buýt ra ngoại thành thăm bạn cũng không có xe nào chạy; khi thèm một món ăn muốn mua nguyên liệu về nấu thì các cửa hàng, sạp quán cũng đóng cửa, ra chợ chỉ có vài sạp bán hàng thiết yếu; đau răng, muốn đến phòng nha sĩ quen nhổ răng, phòng đóng cửa, cô nha sĩ bảo “Nặng quá thì đến bệnh viện!”. Ðường phố những ngày cách ly vắng lặng, nhiều cửa hàng tạm đóng cửa, không còn thấy bóng dáng những người bán hàng rong, vé số quen thuộc... Thậm chí có nơi còn đề bảng: “Dịch bệnh tiệm nghỉ, sau dịch nếu còn sống, chủ nhân mở cửa tiếp”. Một câu thấy tếu, nhưng khi lắng lại, cảm giác buồn buồn lạ!

Mọi người như bị bó chân một chỗ, khiến ai cũng như nhận ra rằng một cuộc sống bình thường không phải là chuyện dễ dàng nếu có “sự cố” xảy ra. Và không thể sống được nếu không có “cuộc sống bình thường”! Chính lúc ấy, mới thấy con người không thể sống một mình, mà tất cả đều liên đới cùng nhau, hòa vào nhau để phát triển. Cái “hòa nhau” đó mới tạo “giòng chảy” cho xã hội, tạo nên cộng đồng… Nhiều cộng đồng mới tạo nên thế giới.

Bản thân tôi trong thời gian giãn cách xã hội và cho đến tận hôm nay, vẫn luôn tự hỏi, biết bao giờ mình mới có dịp trở lại châu Âu, nơi mà từ đầu năm, tôi đã lên kế hoạch đi du lịch xa, để rồi vì dịch bệnh, chuyến đi phải hoãn lại. Ðể có một chuyến đi chơi thật thú vị, thoải mái, chắc sẽ còn lâu lắm vì châu Âu chịu ảnh hưởng dịch bệnh nặng nề, các nước còn phải có thời gian phục hồi kinh tế nữa chứ!

Thế mới biết không phải có tiền là có tất cả. Khi có tiền mà dịch bệnh cứ hoành hành, xã hội phải giãn cách thì sao có thể làm gì, đi đâu... để hưởng thụ cuộc sống như ý muốn?

Bởi vậy, thật trân trọng và quý làm sao những tháng ngày thế giới yên bình, người người an mạnh!...

HOÀNG HẠC

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Chuyện đưa rước con đi học
Chuyện đưa rước con đi học
Mối bận tâm của cha mẹ hôm nay, ngoài việc lo học phí, mua đồng phục, sách giáo khoa, tập vở đầu năm học, còn có mối lo hằng ngày đưa đón con đi học.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Chuyện đưa rước con đi học
Chuyện đưa rước con đi học
Mối bận tâm của cha mẹ hôm nay, ngoài việc lo học phí, mua đồng phục, sách giáo khoa, tập vở đầu năm học, còn có mối lo hằng ngày đưa đón con đi học.
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 5)
Bình Dương tên gọi phường xã mới gắn với địa danh xưa (kỳ 5)
Làng Phú An xưa thuộc tổng Bình Thạnh Thượng, quận Châu Thành, tỉnh Thủ Dầu Một, thành lập năm 1927, trên cơ sở nhập các thôn Phú Thuận, Phú An, An Thuận.
Chiếc bánh mùa trăng tròn
Chiếc bánh mùa trăng tròn
Những nụ cười tươi tắn của trẻ em làng Konskoi, thuộc giáo xứ Đak Tân, giáo phận Kon Tum, khi đón nhận những chiếc bánh Trung Thu được gởi lên từ miền xuôi, mang theo yêu thương đến với các em.
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Sân vận động tròn bằng gỗ đầu tiên của Nhật Bản
Sân vận động tròn bằng gỗ đầu tiên của Nhật Bản
Phòng thiết kế Vuild của Nhật Bản đã trình làng một mẫu sân vận động hoàn toàn bằng gỗ cho câu lạc bộ bóng đá Fukushima United ở thành phố cùng tên.
Cùng tìm việc làm cho người khuyết tật
Cùng tìm việc làm cho người khuyết tật
Tòa Thánh vừa công bố một phúc chiếu quan trọng nhằm thúc đẩy việc tuyển dụng người khuyết tật vào các cơ quan của Vatican. Từng cá nhân, doanh nghiệp, cộng đoàn ở Việt Nam đã và đang thực hiện việc nâng đỡ việc làm cho những người kém may...