Chúa nghĩ khác, chúng con nghĩ khác

CHÚA NHẬT XXII THƯỜNG NIÊN-NĂM A

Bài đọc 1: Gr 20,7-9; Bài đọc 2: Rm 12,1-2; Mt 16,21-27.

Trong sách tiên tri Isaia có đoạn chép rằng: “Tư tưởng Ta không phải là tư tưởng các ngươi, và đường lối các ngươi không phải là đường lối của Ta, Chúa phán như vậy. Như trời cao hơn đất thế nào, thì đường lối Ta vượt trên đường lối các ngươi, và tư tưởng Ta cũng vượt trên tư tưởng các ngươi thế ấy” (Is. 55,9).

Trên cõi đời này mỗi người đều đi tìm và khao khát có một cuộc sống thư thái, an nhàn và hạnh phúc. Hạnh phúc cho mình và hạnh phúc cho người khác. Mỗi người đều có tự do lựa chọn một cuộc sống tốt đẹp nhất, đừng ai can thiệp vào chuyện riêng tư của nhau. Thế nhưng Chúa lại gọi chúng ta như đã gọi ngôn sứ Giêrêmia: “Hôm nay Ta đặt ngươi đứng đầu các dân các nước, để nhổ, để lật, để hủy, để phá, để xây, để trồng” (Gr. 1,10). Kết cục, nhà ngôn sứ đã day dứt và rất đau khổ thốt lên vào những năm cuối đời rằng: “Mỗi lần tôi nói, tôi phải la lớn và loan báo sự hung bạo và điêu tàn, cho nên lời Chúa làm cớ cho tôi bị nhục nhã và bị chế nhạo suốt ngày. Tôi đã nói rằng: “Tôi sẽ không nhớ đến Người nữa, sẽ không nhân danh Người mà nói nữa”, thì lúc đó trong lòng tôi như lửa đốt nóng, âm ỉ trong xương cốt tôi, tôi kiệt sức, không chịu nổi nữa” (Is. 20,9). Nối tiếp kinh nghiệm của vị ngôn sứ nói trên lại là tâm tình của vị tông đồ dân ngoại. Bôn ba giảng dạy khắp chốn, Phaolô kêu gọi giáo đoàn Rôma: “Tôi nài xin anh em vì lượng từ bi Thiên Chúa, hãy hiến thân anh em làm của lễ sống động và thánh thiện, đẹp lòng Thiên Chúa. Ðó là việc phụng thờ hợp lý anh em phải làm. Anh em đừng theo thói đời này, nhưng hãy canh tân lòng trí anh em, để anh em biết đâu là thánh ý Chúa, biết điều gì tốt lành đẹp lòng Chúa và hoàn hảo” (Rm. 12,1-2). Cuối cùng, thánh Phêrô cũng rơi vào tình cảnh không lấy gì làm sáng sủa cho lắm. Dù vừa mới đại diện các tông đồ để tuyên xưng rằng “Thầy là Đức Kitô Con Thiên Chúa hằng sống”, nhưng liền ngay sau đó, khi Chúa Giêsu tiên báo về cuộc khổ nạn mà Ngài sắp chịu, “Người sẽ phải đi Giêrusalem, phải chịu nhiều đau khổ bởi các kỳ lão, luật sĩ và thượng tế, sẽ bị giết và ngày thứ ba thì sống lại”, Phêrô đã nhanh nhẩu can ngăn Chúa bằng những lời lẽ rất thấu tình đạt lý: “Lạy Thầy, không thể thế được! Thầy sẽ chẳng phải như vậy đâu”.

Thế mới biết vì sao Chúa nghĩ khác, con người nghĩ khác. Khác cả một trời, một vực. Đành rằng chúng ta cũng có nhiều thiện ý và thiện tâm lo cho Chúa và lo việc nhà Chúa, nhưng cái chất người còn nhiều thô thiển và mộc mạc lắm. Nhiều việc làm thật hoành tráng như xây nhà thờ, xây nhà mục vụ, không chê vào đâu được, thậm chí chẳng mấy ai đuổi kịp..., nhưng không biết có làm cho Chúa được vinh danh không? Hay chỉ vì cái tôi đầy kiêu căng núp bóng Chúa và nhân danh Giáo hội? Có thật đáng trách và đáng xấu hổ khi miệng lúc nào cũng rêu rao Giáo hội là Giáo hội của người nghèo, nhưng nghèo đâu chẳng thấy, chỉ thấy xa hoa và hưởng thụ!

Chúa mời gọi: “Ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy”. Chúng ta thật tình muốn theo Chúa, nhưng sao từ bỏ mình và vác thập giá theo Chúa xem chừng lại uể oải lắm! Chúa biết chúng ta được dựng nên bằng gì, và yếu đuối không thể nào kể xiết. Vì thế nên sợ thập giá và càng sợ hơn khi phải vác thập giá mỗi ngày mà theo Chúa. Với niềm tin và hy vọng được thốt lên như Giêrêmia: “Chúa đã dụ dỗ chúng con và Chúa đã thắng được chúng con”.

Lm Phaolô Dương Công Hồ - Gp Ðà Lạt

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Học hỏi Phúc Âm Chúa nhật XXVI thường niên - năm C
Học hỏi Phúc Âm Chúa nhật XXVI thường niên - năm C
Không phải cứ giàu sang thì thế nào cũng phải khốn khổ và bị Thiên Chúa phạt. Người giàu chỉ bị phạt khi không biết sẻ chia, đơn cử như ông nhà giàu trong dụ ngôn "Ông nhà giàu và anh Lazarô nghèo khó".
Giàu có và thái độ các tín hữu
Giàu có và thái độ các tín hữu
Thiên Chúa cho một số người trong dân được giàu có. Nếu đây là một phúc lành, thì nó phải được dùng theo đường lối Chúa.
Có một vực thẳm
Có một vực thẳm
Khi nhìn sự chênh lệch giữa ông nhà giàu và Ladarô, chúng ta thấy bức tranh hiện thực của thế giới. Hố sâu ngăn cách giữa giàu nghèo ở đô thị, giữa đô thị và nông thôn, càng lúc càng lớn.
Học hỏi Phúc Âm Chúa nhật XXVI thường niên - năm C
Học hỏi Phúc Âm Chúa nhật XXVI thường niên - năm C
Không phải cứ giàu sang thì thế nào cũng phải khốn khổ và bị Thiên Chúa phạt. Người giàu chỉ bị phạt khi không biết sẻ chia, đơn cử như ông nhà giàu trong dụ ngôn "Ông nhà giàu và anh Lazarô nghèo khó".
Giàu có và thái độ các tín hữu
Giàu có và thái độ các tín hữu
Thiên Chúa cho một số người trong dân được giàu có. Nếu đây là một phúc lành, thì nó phải được dùng theo đường lối Chúa.
Có một vực thẳm
Có một vực thẳm
Khi nhìn sự chênh lệch giữa ông nhà giàu và Ladarô, chúng ta thấy bức tranh hiện thực của thế giới. Hố sâu ngăn cách giữa giàu nghèo ở đô thị, giữa đô thị và nông thôn, càng lúc càng lớn.
Học hỏi Phúc Âm Chúa nhật XXV thường niên - năm C
Học hỏi Phúc Âm Chúa nhật XXV thường niên - năm C
Anh quản lý trong dụ ngôn là một kẻ bất lương. Ông chủ đã nghe người ta tố cáo anh ta về sự phung phí tài sản của ông, nên ông muốn cho anh nghỉ việc. Đ
Bội giáo
Bội giáo
Vào thời đầu của Giáo hội, bội giáo là một trong ba tội mà người ta cho rằng không thể tha thứ được. Sau đó, tội được tha nhưng cần có sự đền tội công khai.
Bất lương
Bất lương
Bất lương là cách nói hay hành động nhằm lừa đảo người ta. Lối nói hay hành động như vậy đi ngược lại ý muốn và bản tính Thiên Chúa, nên không được phép trong Dân Chúa.
Ma lực của tiền bạc
Ma lực của tiền bạc
Nếu liệt kê những vụ việc liên quan đến sự cám dỗ của đồng tiền mà người ta vướng vào vòng lao lý, thì danh sách các vụ việc sẽ dường như vô tận.
Sứ mệnh của Chúa Giêsu Kitô
Sứ mệnh của Chúa Giêsu Kitô
Chúa Giêsu đã đến mạc khải Thiên Chúa, loan báo Nước Thiên Chúa đến và cứu độ nhân loại sa ngã qua cái chết của Ngài trên thập tự giá.
Tình thương vô biên
Tình thương vô biên
Trong Tin Mừng, chúng ta luôn bắt gặp hạng người đa nghi, xét nét, dòm ngó người khác. Việc của người thì sáng, việc của mình thì quáng.