Cô hiệu trưởng đáng kính

Dù bao năm đã trôi qua, trong ký ức của tôi ở ngôi trường cấp II ngày nào, vẫn không phai nhạt hình ảnh một cô hiệu trưởng hiền lành, nghiêm nghị, hết lòng yêu thương học trò…

Thời đó, đất nước đang trong giai đoạn bao cấp khó khăn mọi bề, thầy cô phần nhiều đến từ các địa phương xa xôi. Cô hiệu trưởng trường tôi khi ấy quê ở Tiền Giang. Là “thủ trưởng” nhưng cô vẫn ở cùng các đồng nghiệp trong dãy nhà lá đơn sơ, với đời sống đạm bạc.

Vốn nằm trong đội tuyển học sinh giỏi của trường, tôi được cô quan tâm. Ánh sáng tri thức nhân văn - xã hội rộng lớn và có phần xa xôi với một cậu học trò nghèo, đến với tôi từ tủ sách của cô hiệu trưởng, một tủ sách phong phú, giá trị. Nhận - đọc - trả sách thường xuyên, tôi cứ như đang theo một khóa học hàm thụ đặc biệt, qua các tác phẩm văn học kinh điển trung, cận, đại từ Ðông sang Tây, các tài liệu khoa học thường thức và chuyên sâu… Dường như tôi đã đọc hết những quyển sách mà cô có.

Học trò quê (ảnh minh họa)

Có một kỷ niệm đặc biệt mà tôi không bao giờ quên về cô. Số là lũ học trò chúng tôi ngày ấy “dị ứng” nặng với một thầy hiệu phó vì thầy rất khắc nghiệt với học sinh. Trong thời mà người ta bàn nhiều về nền giáo dục không roi vọt, thì thầy lại thường đánh học trò bất cứ khi nào có cơ hội, vô số học sinh các khối lớp đã từng hằn trên mông những vết roi bầm tím của thầy. Nói chung, chúng tôi ai cũng ngại “đụng” thầy.

Thế rồi vào một ngày, tiết 5, đói lả, trời nóng kinh khủng, lớp chúng tôi hai hàng cứ như binh lính rời lớp ra cổng. Ai cũng mong mau mau về nhà cầm chén cơm, ly nước! Nhưng không, khi ngang nhà kho thiết bị của trường, nơi thường lệ, thầy hiệu phó đứng chống nạnh chờ đám học trò đi qua. Và điều xui rủi nhất đã xảy ra: thầy cho lớp dừng lại dưới nắng, rồi nói: “Chừng nào có lệnh tôi, mới được đi!”. Và thầy vào văn phòng uống trà. Não lòng đám trò đang đói lả.

Tôi đã làm gì? Rời hàng của lớp, hô lớn: “Các bạn về đi!”, và bạn tôi…về thật. Hai hàng chuyển động ra cổng. Thầy hiệu phó thấy vậy, chạy ra hét: “Em vào đây!”. Khỏi kể chi li cũng có thể hình dung những gì xảy ra sau đó, không vui gì hết. Tôi nhẹ nhàng trả lời thầy về nguyên tắc giáo dục trọng nhân cách và sức khỏe học sinh, kỷ luật trong tình người, về tiết 5 và trời nóng, về... Những quyển sách của cô hiệu trưởng đã giúp tôi rút tỉa ra được những điều này. Tôi nói với thầy như quên đói. Sau cùng, cô hiệu trưởng xuất hiện: “Em về đi, cô nghe hết rồi, em không sai gì hết, nhưng có lẽ phải đến nhà xin lỗi thầy hiệu phó”. Tôi vâng lời, ra về... Buổi tối, tôi và mẹ mình đến nhà thầy ấy xin lỗi, rồi mấy ngày sau quay vào lớp trong tiếng vỗ tay của đám “nhất quỷ nhì ma”.

Cô hiệu trưởng của chúng tôi sau đó mấy năm đã rời trường, trở về quê phục vụ ở phòng giáo dục huyện nhà.

Lâu quá, tôi chẳng có dịp gặp lại cô. Viết về cô hôm nay, tôi nhớ nhiều câu nói: “Em không có lỗi, cô nghe hết rồi”. Mỗi khi đọc những tin tức về bạo hành học đường, thầy cô giáo sỉ nhục học trò, tôi nhớ về cô hiệu trưởng ngày nào. Cô thực sự để lại dấu ấn trong chúng tôi như một nhà giáo mẫn cán, yêu nghề nghiệp, đắc nhân tâm và chuẩn mực.

Tôi biết ơn cô và mong dù ở đâu, lúc nào cô cũng được an lành!

NGUYỄN THÀNH CÔNG (Bạc Liêu)

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Áp lực của người cầm phấn
Áp lực của người cầm phấn
Ngày 15.9.2025, Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành Thông tư 19 về khen thưởng, kỷ luật học sinh, trong đó bỏ hình thức đình chỉ học tập và đuổi học, nhưng nhấn mạnh về bản kiểm điểm, nhắc nhở và phê bình nghiêm khắc nếu học sinh vi...
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Chiều ngày 24.9.2025, đoàn đại biểu Thành ủy - HĐND - UBND - Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM do ông Trần Lưu Quang, Bí thư Trung ương Đảng, Bí thư Thành ủy TPHCM, làm trưởng đoàn đến thăm Tòa Tổng Giám mục TGP TPHCM.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...