Các bài Thánh Kinh trong Chúa nhật II Mùa Vọng thúc giục mỗi tín hữu nhìn vào đường đời của mình mà sửa đổi những điều chưa hoàn thiện, để có thể cảm nhận được tình yêu và ơn cứu độ của Chúa.
Vạn nẻo đường đời
Mỗi con người là một con đường kéo dài vô tận và mở ra tới vô biên, vì mỗi người đều bắt nguồn từ Thiên Chúa và sau cuộc lữ hành trần thế, tất cả đều trở về với Ngài.
Tuy nhiên, không phải ai cũng nhận ra điều này. Họ nghĩ rằng mình chỉ có thân xác vật chất do cha mẹ, ông bà, tổ tiên sinh ra, nên chỉ biết ơn những người ấy. Còn nếu đường đời của họ đầy biến động, gian nan, nghèo khó, họ oán trách cha mẹ, tổ tiên đã gây khổ cho mình.
Thật ra, cha mẹ chỉ là những người đưa mỗi người đến thế giới này, còn Thiên Chúa mới là Đấng ban cho mỗi cá nhân sự sống và tình yêu vĩnh cửu. Cuộc đời trần thế này chỉ là một đoạn đường rất ngắn so với toàn bộ con đường dài vô tận mà Chúa đã ban, khi cho ta làm người. Ngài muốn con người sống mãi mãi với Ngài và với nhau, vì tinh thần vượt lên trên mọi giới hạn của vật chất và không bị lệ thuộc vào không gian thời gian, nên đường đời của mọi người là vô tận, vô biên, dù họ tin hay không tin Thiên Chúa.
Chúa đã ban cho con người tự do để lựa chọn đường đi, nhưng nhiều người lại chọn những con đường sai trái, dẫn đến những hậu quả khôn lường. Con người, qua tội nguyên tổ Adam - Eva, cũng như qua tội lỗi của mỗi người, đã lạm dụng tự do của mình mà làm cho đường đời của họ, nhất là đoạn đường ở trần thế, trở nên cong queo, khúc khuỷu, gập ghềnh. Vì thế không ít người cho đời là bể khổ và chẳng quan tâm đến đường đời của mình.
Hôm nay, Chúa Giêsu mời gọi mỗi người quay trở lại con đường đúng đắn. Ngài là con đường, sự thật và sự sống. Khi nhìn vào ánh sáng của Ngài, sẽ thấy rõ những sai lầm của mình và có cơ hội để sửa chữa. Hãy để Chúa Giêsu trở thành người dẫn đường giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn và tìm thấy hạnh phúc đích thực.
Sửa lại đường đời
Tiên tri Baruc đã nói đến sứ mệnh sửa lại con đường để dẫn đoàn dân Do Thái bị lưu đày, khổ sở, tủi nhục trở về lại Giêrusalem: “Thiên Chúa đã ra lệnh phải bạt thấp núi cao và gò nổng có tự lâu đời, phải lấp đầy thung lũng cho mặt đất phẳng phiu để Israel tiến bước an toàn dưới ánh vinh quang của Thiên Chúa” (Br 5,7).
Dù nghe lời báo trước này, dân tộc Israel không biết bao giờ mới phải thực hiện, cho đến khi ông Gioan Tẩy Giả xuất hiện để loan báo cho họ về Đấng Mêsia, cũng là Chúa Kitô, sắp đến. Ông cũng nhắc lại sứ mệnh sửa đường: “Hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi. Mọi thung lũng, phải lấp cho đầy, mọi núi đồi, phải bạt cho thấp. Khúc quanh co phải uốn cho ngay. Đường lồi lõm phải san cho bằng. Rồi hết mọi người phàm sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa” (Lc 3,4-5).
Lời mời gọi sửa lại đường đời cũng được gởi đến từng người để giúp tìm lại niềm vui, hạnh phúc, sự sống, tình yêu, mà có thể mỗi người đã đánh mất khi đi vào ngõ cụt của các hệ tư tưởng sai lầm hoặc chiều theo những tham vọng, dục vọng cá nhân. Khi sửa lại đường đời, mỗi người sẽ tìm lại được sự hiệp thông với Chúa và với nhau.
Khi hiệp thông với Chúa, mỗi tín hữu sẽ được nối kết với nguồn mạch yêu thương vô tận, và từ đó có đủ sức mạnh để chia sẻ với những người xung quanh, nhất là cho những anh chị em khốn khổ, nghèo đói, bệnh tật… để dìu họ bước đi trong những đoạn đường khó khăn thử thách.
Trong xã hội văn minh hiện nay, nhiều người xây dựng những con đường vật chất cũng như tâm linh, nhưng lại không hòa nhập vào con đường Giêsu. Chúng giống như những đoạn đường cao tốc hay đường sắt tốc độ cao rất ích lợi cho một số người, nhưng lại loại trừ những khách bộ hành nghèo khổ. Vì thế, chính các Kitô hữu cũng cần đổi mới tâm trí của mình để con đường tâm linh của họ có thể mở rộng nhờ sống trong tương quan mật thiết với Chúa Kitô và với nhau (1Ga 1,3-7; 1Cr 1,9).
Khi biết rằng mình chính là con đường của Chúa và để con đường thật sự dẫn đến hạnh phúc vô biên, thì mọi người phải hòa nhập đường đời của mình với Chúa Giêsu. Chỉ có Chúa Giêsu mới là con đường duy nhất dẫn đưa toàn thể nhân loại và vũ trụ trở về với Chúa Cha. Ngôi Lời Thiên Chúa tự nguyện trở thành người để dạy con người đi như thế nào trong cuộc đời trần thế.
Đức Chúa Giêsu đã nhiều lần mời gọi: “Anh em hãy theo tôi”. Để đáp lại lời mời ấy, mỗi người cần dành nhiều thời gian hơn để tìm hiểu sâu sắc sự thật về Người, thay vì chỉ hài lòng với những thực hành tôn giáo theo thói quen. Giáo hội luôn cung cấp những hướng dẫn để giúp từng người hoàn thiện bản thân, nhưng chính mỗi người mới là người trực tiếp thực hiện sự thay đổi đó.
Khi sống kết hợp mật thiết với Chúa Giêsu và thực hành lời Người dạy, con đường đời của chúng ta sẽ được chỉnh sửa theo ý muốn của Chúa Cha. Nhờ ơn Chúa Thánh Thần, những khuyết điểm và giới hạn của bản thân sẽ có cơ hội sửa chữa để từng người dần đạt đến sự thánh thiện, sẵn sàng đón chờ ngày Chúa Kitô quang lâm (1Pl 1,10).
Lm Antôn Nguyễn Ngọc Sơn
Bình luận