Những mùa tựu trường

Dù giờ đây đã là cô sinh viên năm cuối đại học, tôi vẫn thấy lòng nôn nao với bầu khí của mùa tựu trường và ngày khai giảng. Mùa Thu luôn đọng lại trong tôi không chỉ cảnh sắc nên thơ mà cả những xúc cảm nhẹ nhàng cùng thầy cô, bè bạn và những mái trường thân yêu.

Hinh bai Nhung mua tuu truong.jpg (338 KB)

Ngày đầu tiên của năm lớp 1 cứ như mới đây thôi, cả ba và mẹ dẫn tôi đến trường, xúng xính trong bộ đồng phục mới, trường mới, bạn bè lạ làm tôi ngân ngấn nước mắt, cứ nhìn về hướng ba mẹ với sự lo lắng. Âm vang tùng tùng của tiếng trống, bầu trời mùa thu trong xanh vời vợi, cô giáo dịu dàng hướng dẫn chúng tôi vào lớp… là hình ảnh đọng lại trong tôi mỗi khi nhớ về. Tôi quen dần và yêu thích đến trường. Mỗi năm, sau kỳ nghỉ hè, niềm hân hoan lại về vào ngày khai giảng khi bọn học trò chúng tôi gặp lại nhau, có bao nhiêu chuyện vui để kể. Thời vụng dại tiểu học nhanh chóng qua, ngôi trường cấp 2 đón tôi không mấy lạ lẫm vì nằm gần trường cũ, mình vẫn thường đi học ngang. Tôi có thêm bạn mới, vẫn còn được học chung một số bạn cũ. Thỉnh thoảng, chúng tôi chạy về trường tiểu học thăm lại thầy cô, nhắc nhớ những kỷ niệm xưa trong tiếng cười giòn tan.

Rồi đến ngày tôi thấy mình lớn hẳn khi mặc bộ áo dài trắng muốt bước vào trường phổ thông trung học. Cô nữ sinh cứ e ấp, thẹn thùng, ý tứ với tà áo duyên dáng, tinh khôi. Ngày tựu trường lần này khác xa những lần trước: bạn bè mới đông hơn, thầy cô nghiêm lạ hơn, ngôi trường to lớn, khang trang hơn… là những ấn tượng ban đầu. Do chọn theo điều kiện, khả năng, nguyện vọng nên rất ít bạn từ trường cũ vào đây. May mắn, chúng tôi vẫn còn nhóm vài bạn được tiếp tục học cùng nhau, tình thân đậm sâu hơn.

Với tôi, cảm giác trong ngày đầu tiên của lớp 1 như thể mình là cánh diều lần đầu chao liệng giữa một bầu trời mới mẻ, mênh mông, thì ngày khai trường của năm lớp 12 cuối cấp lại chứa đựng nhiều bâng khuâng vì biết tuổi học trò chỉ còn năm học này thôi. Chúng tôi tận hưởng những khoảnh khắc vui nhất bên nhau, cố gom giữ lại những kỷ niệm trong veo.

Rồi tôi trưởng thành cùng tuổi mười tám, bước vào ngưỡng cửa đại học. Ở khung trời này, ngày khai trường giống như ngày lễ hội văn hóa với các hoạt động truyền cảm hứng. Dù khác hẳn thời trung học, nhưng bầu khí chào đón tân sinh viên của ngôi trường đại học cũng khiến mình rộn ràng, náo nức.

Hôm nay, tôi đã đi qua gần hết chặng đường đại học, sắp xa giảng đường, thầy cô, bè bạn… Mùa Thu đến với bao cảm xúc ùa về. Tôi vô cùng biết ơn những năm tháng đến trường và tự nhủ, kết quả học tập của mình sẽ là món quà tri ân chân thành nhất gởi đến tất cả thầy cô và ba mẹ…

MINH ANH

ÐH Bách Khoa TPHCM

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
ChatGPT và bạn tôi
ChatGPT và bạn tôi
Bắt đầu khám phá ChatGPT theo hướng dẫn của một chuyên gia trên YouTube, tôi đã có lúc hết hồn hết vía bởi AI có sự “thông minh”, trả lời nhanh, giàu thông tin…
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Ngày càng nhiều phụ huynh tìm cách dạy con cách sử dụng trí năng nhân tạo (AI), khi nhận thấy những công cụ này sẽ trở thành “trợ lý cá nhân” hỗ trợ học tập, công việc và đời sống hằng ngày.
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Dải đất dài ven biển Ninh Thuận được mệnh danh là “miền viễn tây của Việt Nam” bởi cái nắng, cái gió khô cằn. Đến với xứ sở này, hình ảnh rất nhiều những đàn cừu tung tăng trên đồng cỏ hoang sơ, chạy dọc đồi cát ven biển tạo...
“Tuổi này khó bảo lắm!”
“Tuổi này khó bảo lắm!”
Một cô gái ngấp nghé 30 tuổi luôn đối diện với những lời cằn nhằn, giục giã của mẹ về việc kết hôn. Đôi khi tan làm, cô cùng bạn bè đi chơi đến khuya, về thấy mẹ đang bắc ghế ở cửa, cứ ngỡ mẹ sẽ mắng mỏ con...
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Trung Thu lại sắp về, và với trẻ con, sự háo hức chờ đợi cũng đã là một niềm vui. Ở Hà Tiên, thật sớm tôi đã được mời bánh Trung Thu thơm lừng. Câu chuyện tết trăng tròn hàng năm từ thuở xa lắc của người phương Đông thành...
Tình yêu là trái táo thơm
Tình yêu là trái táo thơm
Trước cảnh khổ của đôi uyên ương đầu tiên này, thời thế mới có câu: “Tình yêu để đói thì sống, cho ăn no sẽ chết”, hay “Hôn nhân là bản án tử của tình yêu”.