Nụ cười của mẹ

Dường như những bà mẹ quê thường có đặc điểm chung: chất phác, đôn hậu, hiền lành, đảm đang và thương con vô bờ bến.

Ở quê, cuộc sống của nhiều người mẹ khá khó khăn, vất vả, chưa kể một thời còn đông con cái. Nhưng điểm không thể chê vào đâu được là quay quanh những khó khăn ấy, có ý chí vươn lên, lạc quan, yêu đời của các mẹ. Đó cũng là điểm tựa cho gia đình. Những bà mẹ quê không có đôi bờ vai vững chắc như người cha, song bờ vai của mẹ luôn là chiếc gối dịu êm để những đứa con nồng nàn say giấc!

Mẹ tôi cũng thế. Cái lam lũ của mẹ khác với cha dù vẫn một mục đích chung là lo cho các con. Miếng cơm, manh áo luôn túc trực, hình như không bao giờ dứt ra khỏi suy nghĩ của bậc làm cha mẹ. Gia đình tôi đông anh em, nỗi lo của cha mẹ tôi có lẽ vì thế cũng nhiều hơn những gia đình khác.

Cuộc sống vật chất vốn dĩ khó khăn, nhưng bù đắp lại đời sống tinh thần có phần dễ chịu. Và mẹ tôi, là người lạc quan yêu đời, thường giải tỏa những nỗi âu lo, phiền muộn cho gia đình bằng những nụ cười rạng rỡ. Nụ cười của mẹ tôi thuộc dạng “độc quyền của xóm”. Những buổi cơm chiều muộn ít thịt cá, bù lại đong đầy nụ cười giòn tan của mẹ. Bữa cơm tường chừng như “nuốt không trôi”, nhờ nụ cười của mẹ mà anh em tôi no bụng lúc nào không hay. Nụ cười giòn tan của mẹ đã giúp anh em tôi có thêm niềm tin trong cuộc sống!

Cuộc đời mẹ tôi giỏi nhất là “cuốc bộ”, đôi chân đi vạn dặm của mẹ “chạy gạo” cho gia đình mỗi khi cha tôi thất nghiệp. Có những buổi “chạy gạo” tới trưa mà mẹ vẫn chưa về, bốn anh em tôi với cái bụng đói meo ra ngõ ngồi đợi. Thấy mẹ từ xa, chúng tôi mừng húm, nhảy cẫng lên vui sướng. Dáng mẹ hiện rõ dần, dù đôi chân đã mỏi, vẫn cố bước thật nhanh để về với các con đang đợi. Có những lần tôi lại gần nhìn sâu vào đôi mắt mẹ, nơi khóe mắt, những giọt nước long lanh chực rơi nhưng mẹ cố ngăn lại bằng nụ cười thật tươi, rồi mẹ ôm thằng út vào lòng hôn rối rít.

Sau này khi lớn lên, tôi nghĩ lại, mới biết mẹ dồn nén thật nhiều cảm xúc, để có được nụ cười tươi, trấn an anh em tôi. Mỗi khi nhớ đến nụ cười trên gương mặt khắc khổ của mẹ ngày ấy, tôi không sao kìm nén được xúc động. Nếu như khi ấy, tôi đủ hiểu biết, có lẽ tôi đã khóc dùm mẹ. Trong cuộc sống thường nhật, ta bắt gặp nụ cười lẫn nước mắt. Và nụ cười, có đôi khi chỉ để che giấu niềm đau chôn kín trong lòng?!

Thời gian trôi đi, cuộc sống gia đình tôi đã ổn định. Những nỗi lo toan không còn nữa, nụ cười giòn tan của mẹ cũng xuất hiện đều đặn và tươi rói hơn trước. Nụ cười ấy, đã giúp gia đình tôi đi qua thời “giông bão”, nó chứa đựng niềm hy vọng không diễn tả được thành lời. Hơn ai hết, tôi “thấm” nụ cười của mẹ. Giờ đây, nó vẫn giòn tan mỗi khi gia đình đoàn tụ.

Xin cảm ơn cuộc đời ban cho mẹ tôi nụ cười, đã trở thành “gia tài” quý giá nhất của anh em chúng tôi!

Trần Thành Nghĩa

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Áp lực của người cầm phấn
Áp lực của người cầm phấn
Ngày 15.9.2025, Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành Thông tư 19 về khen thưởng, kỷ luật học sinh, trong đó bỏ hình thức đình chỉ học tập và đuổi học, nhưng nhấn mạnh về bản kiểm điểm, nhắc nhở và phê bình nghiêm khắc nếu học sinh vi...
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Chiều ngày 24.9.2025, đoàn đại biểu Thành ủy - HĐND - UBND - Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM do ông Trần Lưu Quang, Bí thư Trung ương Đảng, Bí thư Thành ủy TPHCM, làm trưởng đoàn đến thăm Tòa Tổng Giám mục TGP TPHCM.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...