Nhà nguyện Sistine là một trong những địa điểm quan trọng bậc nhất ở Vatican, là nơi các vị hồng y cử tri bỏ phiếu chọn ra đấng kế vị thánh Phêrô.
Nhà nguyện tọa lạc ở phía đông Điện Tông Tòa - nơi ở của các vị giáo hoàng. Trên thực tế, nhà nguyện Sistine ngày nay được xây dựng ở nơi từng là Nhà nguyện Lớn - Cappella Magna. Đức Giáo Hoàng Sixtus IV, triều đại từ năm 1471 đến năm 1484, đã ra sắc lệnh trùng tu Cappella Magna, với thời gian thực hiện từ năm 1477 đến năm 1480. Sau khi mở cửa trở lại, nơi đây được đổi tên thành nhà nguyện Sistine, để tưởng nhớ Đức Giáo Hoàng Sixtus IV.
Biểu tượng tuyệt vời của kiến trúc Phục Hưng
Các bức bích họa của Michelangelo đã giúp mang lại tên tuổi cho nhà nguyện Sistine, nhưng nơi đây còn được biết đến với những đặc điểm kiến trúc và cấu trúc tuyệt vời của thời Phục Hưng. Nhà nguyện có hình dạng như một tòa nhà hình chữ nhật, không có cửa ra vào vì lối vào thông qua Điện Tông Tòa. Phần bên ngoài Nhà nguyện Sistine chỉ có thể nhìn thấy từ các cửa sổ gần đó.
Kiến trúc của Nhà nguyện Sistine dựa trên kích thước của Đền thờ Solomon như được mô tả trong Cựu Ước, hình chữ nhật có trần nhà hình vòm, với 6 cửa sổ ở mỗi bên và một cửa sổ lớn ở cuối bức tường dựng bàn thờ. Toàn bộ kiến trúc được chia thành ba tầng: tầng dưới có lối vào, tầng giữa là vị trí của ca đoàn, và tầng trên là nơi đặt ngai giáo hoàng. Thiết kế nội thất phản ánh tầm nhìn thần học và nghệ thuật của những người bảo trợ ban đầu, cũng như các họa sĩ đóng góp tranh vẽ ở đây.
Thiết kế nguyên khởi của nhà nguyện đến từ bàn tay tài hoa của kiến trúc sư người Ý Giovanni de Dolci. Năm 1473, kiến trúc sư de Dolci được giao nhiệm vụ xây dựng lại Nhà nguyện Sistine tại vị trí ban đầu của Cappella Magna. Kiến trúc đầu tiên của ông de Dolci có chiều dài khoảng 37m và cao đến 7 tầng. Bản thiết kế còn tạo nên một lối đi độc nhất vô nhị mô phỏng sàn nhà thời Trung Cổ, với những bức tranh ghép nhiều màu tạo thành các họa tiết hình học và các vòng tròn đồng tâm. Xét về khía cạnh xây dựng, nhà nguyện Sistine có phong cách tương đối đơn giản giống như những nhà nguyện khác của Ý được xây dựng trong giai đoạn Trung Cổ và Phục Hưng. Ví dụ, nhà nguyện có rất ít thiết kế hoặc đồ trang trí trên các bức tường bên ngoài. Một lần nữa, điều này không phải là hiếm đối với kiến trúc từ thời kỳ Phục Hưng ở Ý.
Đầu thế kỷ XVI, một số cuộc khai quật đã được thực hiện đối với các tòa nhà lân cận, gây ảnh hưởng cho nhà nguyện Sistine. Cụ thể, phần trần nhà hình vòm đã xuất hiện một vết nứt lớn, buộc các kiến trúc sư phải tìm cách xử lý. Vấn đề đã được giải quyết nhờ vào việc dùng dây xích kim loại khóa chặt các thanh gỗ trên mái nhà.
Những ảnh hưởng kiến trúc theo chiều dài lịch sử
Bên cạnh kiến trúc Phục Hưng, Nhà nguyện Sistine còn phản ánh những chi tiết của kiến trúc Gothic, nhấn mạnh vào chiều cao và những đường thẳng đứng, cùng các mái vòm nhọn. Trong thời gian sau này, các yếu tố trang trí của nhà nguyện thể hiện ảnh hưởng của nghệ thuật và kiến trúc Baroque vốn phổ biến vào thế kỷ 17. Nhà nguyện Sistine cũng thấm đẫm sự ảnh hưởng từ Giáo hội Công giáo. Nhà nguyện được xây dựng theo mục đích thờ phụng và là nơi diễn ra các nghi lễ, lẽ dĩ nhiên thiết kế phản ánh mục đích quan trọng này. Các yếu tố trang trí sử dụng những biểu tượng thiêng liêng, chẳng hạn như chim bồ câu tượng trưng cho Chúa Thánh Thần.
Theo thời gian, nhà nguyện trải qua vô số lần cải tổ và bổ sung, nhưng cấu trúc và cách bố trí về cơ bản không thay đổi quá nhiều kể từ khi nhà nguyện được xây xong vào thế kỷ XV. Hiện Nhà nguyện Sistine có chiều dài 41m, rộng 13,4m, độ cao tối đa 20,7m. Kích thước ấn tượng mang đến không gian hoàn hảo cho các nghi thức tôn giáo và phục vụ tốt cho việc trưng bày các tác phẩm nghệ thuật. Đặc biệt, đây là nơi tổ chức mật nghị hồng y sau khi một vị giáo hoàng qua đời hay thoái vị.
LING LANG
Bình luận