Buổi sáng đầu tiên của năm mới, tôi dậy sớm, tưới cây rồi phơi quần áo trên sân thượng. Sau đó vào bếp, nấu một ấm lá vối tươi, cùng vài món ăn đơn giản, trong lúc đợi mọi người thức dậy. Cả nhà ai nấy còn đang ngủ vùi. Phải như trước đây, tôi sẽ loanh quanh nghĩ ngợi, những tính từ như “tủi thân, chạnh lòng, phân bì…” sẽ được dịp sử dụng. Nhưng bây giờ, sau kha khá trưởng thành cùng vài biến cố, tôi đã biết trân trọng cảm xúc và khoảnh khắc riêng của người khác, biết nâng niu những điều bé nhỏ hằng ngày. Đặc biệt là luôn biết ơn những điều mình được nhận, dẫu chỉ là một câu chân thành từ ai đó.

Tôi mở điện thoại, nhận ra có vài lời chúc. Tin nhắn đến từ một đất nước xa xôi: “Rất biết ơn năm vừa qua vì em được gặp gỡ và làm việc với một người tử tế”. Tôi bật cười trước sự ghi nhận của cô gái trẻ vừa lựa chọn định cư ở nước ngoài, làm lại từ đầu với một công việc thuần tay chân. Cô bảo thích thay đổi bằng cách xê dịch, hòa mình vào bầu không khí mới, thức dậy dưới một bầu trời lạ lẫm nào đó. Gió ở nơi này khác nơi kia, nắng ở đây không thể giống nắng ở chỗ nọ... Nên cô ấy chấp nhận thử thách, miễn sao bản thân thấy vui vẻ mãn nguyện. Còn vất vả hay an nhàn, cũng chỉ là cảm nhận riêng của bản thân, người khác đâu thể đánh giá thay ta được.
Một người bạn vừa bày tỏ trên trang cá nhân rằng “Chỉ mong được sống trong những điều đẹp đẽ và bình dị này”. Kèm theo ảnh đứa con gái nhỏ đang tạo hình trái tim bằng đôi bàn tay bé xíu. Kế bên, bạn ngồi hân hoan ở cái bàn trà với những vết trầy trên mặt gỗ, tỉ mỉ pha chế món uống mà cả gia đình yêu thích.
Lại có đồng nghiệp cũ thổ lộ, chị muốn gởi lời cảm ơn 2024 đã là một “nhịp nghỉ”, để chị lấy lại nhiều thứ thuộc về mình: Sự tự tin; Sự chấp nhận; Sự hài lòng. Một năm từng không trông đợi gì, vạn sự tự nhiên tới và được đón nhận. Tựa như một cảnh bình minh đơn thuần mà nhiều ý nghĩa, năm cũ đã qua, chị sẵn sàng để bước tiếp, sau một chặng “ghé trạm dừng chân” để sạc lại cho mình những viên năng lượng cần thiết.
Vậy đó, rất nhiều người quen đều tự “dọn lòng” khi thêm một tuổi, lắng đọng và chín chắn hơn, cũng quyết đoán hơn trong các lựa chọn của mình. Như lúc má tôi nói với các con trong bữa cơm mừng tết Tây năm nay, là chỉ mong mãi sum vầy như này, là hạnh phúc lắm rồi.
Một năm an lành vừa mới đến, hãy mỉm cười và nói lời chào với trang đầu tiên của tờ lịch 2025 thật nhiều lạc quan và kỳ vọng, nhé bạn tôi ơi!
Hoàng My
Bình luận