Nơi mỗi người, khuất sâu trong trái tim có những món quà, kỷ vật từ thời niên thiếu mãi được gìn giữ như một kỷ niệm đẹp. Có những món đồ hiện diện trong một ngôi nhà, một căn phòng qua năm rộng tháng dài, như một phần của cuộc đời…
Bà Đinh Thị Tuyết Mai 68 tuổi (phường Xuân Hòa, TPHCM) hồi tưởng: “Hồi nhỏ tôi học trường tư thục Công giáo, thường tặng bạn bè những bức ảnh Chúa hoặc các thánh, và cũng được bạn bè tặng lại. Thoáng chốc đã hơn 60 năm, thỉnh thoảng tôi vẫn mang những tấm ảnh ra ngắm nhìn, nâng niu. Giờ đây phải cẩn thận lắm khi cầm, vì ảnh cũ dễ rách”.
Có những kỷ vật gắn liền với những sự kiện đặc biệt. Anh Phạm Công Thiện (phường Sài Gòn, TPHCM) kể: “Cuối tháng 10 năm 2005, tượng Nữ Vương Hòa Bình trước nhà thờ Đức Bà bất ngờ được chú ý vì những câu chuyện xung quanh. Tôi tò mò đến xem và mua một bức ảnh. Ảnh giờ đã cũ nhưng tôi vẫn giữ như nhắc nhở mình siêng năng lần hạt, hướng về Thiên Chúa như một sự tỉnh thức”.
Không ít người giữ kỷ vật vì nó gắn với sở thích cá nhân. Bà Mai Thị Phong, sống gần nhà thờ Chợ Quán, rất thích ăn tỏi, nhất là món cơm chiên thơm lừng với hương vị tỏi. Năm bà 10 tuổi, người dì du lịch Đài Loan đã mua tặng bà tượng một vị thần ngồi trên một “ngai tỏi”. Những tép tỏi được tỉ mẩn gắn liền nhau tạo nên chiếc “ngai” độc đáo. Đã hơn 30 năm, bức tượng trên tỏi vẫn được bà đặt trang trọng trên kệ sách gia đình.
Cánh đàn ông thường thích xe đồ chơi. Trong nhà ông Lê Văn An, phường Xuân Hòa, TPHCM, có cả một tủ xe đồ chơi được giữ gìn qua nhiều năm, dù nhà cửa đã nhiều lần sửa chữa. Nhìn những món đồ chơi có từ ngày bé thơ, ông An không giấu ánh mắt hoài niệm về những “người bạn nhỏ”, và niềm vui khi cháu nội ông cũng có sở thích này.
Nhiều gia đình có thói quen lưu giữ kỷ vật từ những chuyến đi. Tại nhà ông Quan Huy, 70 tuổi, ở phường Nhiêu Lộc, TPHCM, phòng khách nổi bật với những kệ trưng bày kỷ vật của cả gia đình. Những món đồ từ vợ chồng ông, con trai, con gái được sắp xếp gọn gàng như một “bảo tàng mini”. Ông Huy thích sưu tầm chai rượu Tây, từ những chai lớn đến chai mẫu nhỏ, được cất giữ cẩn thận. Vợ ông giữ một ấm nấu nước mini từ thời nhỏ, và sau này được tặng thêm một chiếc nữa. Hai cô con gái thì trân trọng mô hình tháp Eiffel và đồng hồ Big Ben. Khi sửa nhà, cả gia đình thống nhất dành những chiếc kệ để trưng bày các kỷ vật, từ những món từng cất riêng trong tủ, giờ được đặt chung như một cách gắn kết yêu thương.

Anh Đào Duy (phường Tân Sơn Nhất, TPHCM) từ nhỏ rất thích tượng Chúa Kitô Cứu Thế theo mẫu nổi tiếng ở Brazil. Năm 10 tuổi, trong chuyến du lịch tại một tỉnh miền Trung, anh được ba một người bạn làm gốm tặng bức tượng này. Anh giữ gìn cẩn thận đến nay, khi đã lập gia đình. Trong hồ cá nhà anh, pho tượng được đặt trang trọng. Anh chia sẻ: “Tôi rất quý món quà ấy và tin rằng con trai tôi cũng sẽ trân trọng nó như tôi”.
Với bà Ngọc Như, giáo xứ Chợ Quán, TPHCM, dù sở hữu hàng chục tràng hạt từ La Vang, Rome, Fatima…, bà vẫn trân quý nhất tràng hạt được người mẹ quá cố tặng trong ngày Rước lễ lần đầu. Mỗi lần lần hạt, bà như cảm nhận tình yêu thương từ mẹ mình, một kỷ vật thiêng liêng không gì thay thế. Ông Đinh Bảo Ngọc, 78 tuổi, ở giáo xứ Fatima Bình Triệu, TGP TPHCM, dù là chủ một xưởng gỗ, vẫn giữ một chiếc ghế sắt gần bằng tuổi ông, do cha ông mua khi ông học tiểu học. Chiếc ghế từng gãy và được hàn lại nhiều lần. Thỉnh thoảng, ông lại mang ra ngồi uống trà, hồi tưởng ngày xưa. Ông kể: “Ba tôi mua 12 chiếc ghế, nhưng thời bao cấp, gia đình túng thiếu, bán hết, chỉ giữ lại chiếc này. Tôi ngồi học bài, học thi trên ghế này cho đến khi thành đạt”. Với ông, chiếc ghế không chỉ là kỷ vật mà còn là “người bạn” đồng hành, là linh hồn của quá khứ.
Những kỷ vật ấy, dù là bức ảnh, tượng nhỏ, xe đồ chơi hay chiếc ghế cũ, không chỉ là đồ vật mà còn là những câu chuyện, ký ức và tình yêu thương được gìn giữ qua thời gian, như một phần không thể thiếu của mỗi cuộc đời.
Nguyễn Ngọc Hà
Bình luận