Tranh giấy xoắn và ước mơ giúp người đồng cảnh

Trong căn hộ nhỏ ở đường Tân Hương, phường Tân Sơn Hòa, TPHCM, chị Trần Thụy Thúy Vi vẫn miệt mài bên những cuộn giấy màu, nhíp, lọ keo… để tạo nên những bức tranh giấy xoắn tỉ mỉ. Hơn mười năm qua, từ niềm say mê cá nhân, chị đã dùng nghề thủ công này thành quà tặng miễn phí cho hàng trăm người khuyết tật, giúp họ có nghề và một lối đi mới trong cuộc sống. 

hnh 1.jpg (418 KB)
Chị Trần Thụy Thúy Vi thực hiện bức tranh giấy xoắn nhân dịp kỷ niệm 50 năm thành lập Nhà Văn hóa Thanh Niên

Tôi ấn tượng khi có dịp chứng kiến bầu khí lớp học ấm áp, hình ảnh học viên cẩn thận xoắn từng sợi giấy, còn chị Vi kiên nhẫn chỉ dẫn từng bước để gợi thêm niềm ham học của học viên. Những học trò của chị phần lớn đều mang khiếm khuyết. Chẳng hạn như Nguyễn Ngọc Bảo Ngân (28 tuổi), từng là sinh viên đại học, sau một cơn viêm não đã phải bỏ dở việc học. Ngân kiên trì tập làm từng tấm thiệp, bức tranh nhỏ; hoặc Diệp Thanh (38 tuổi), khiếm thính, giao tiếp bằng bảng viết; hay Nguyễn Trần Bảo Trân (26 tuổi), bị yếu tay sau chấn thương não, nay cũng biết cách xoắn giấy, ghép hình. Thậm chí, có cả người cao tuổi như bà Diệp Tuyết Khanh, ngoài 60, tìm đến lớp sau cơn suy sụp sức khỏe.

“Các học viên đến với tôi không chỉ học nghề, mà còn tìm được niềm vui, sự sẻ chia. Nhiều người sau khi thành thạo, tôi nhận đơn hàng, giao việc để họ có thêm thu nhập”, chị Vi nói, tay vẫn thoăn thoắt sắp xếp giấy. “Ban ngày dạy, đêm tôi lại thức làm đồ họa để kiếm thêm thu nhập. Mệt nhưng vui, vì biết mình đang đi đúng con đường”, chị nhớ lại thời gian mưu sinh vất vả.

Tranh giấy xoắn đòi hỏi sự kiên nhẫn và tỉ mỉ. Từ việc cắt giấy, xoắn cuộn, định hình, phối màu, ghép chi tiết cho đến dán cố định, tất cả đều cần đôi tay khéo léo và tinh thần bền bỉ. Nhờ kiên trì chỉ dạy, nhiều học viên của chị chỉ sau vài tháng đã có thể làm thiệp, sản phẩm nhỏ; sau vài năm, đủ sức tạo nên bức tranh nghệ thuật.

hh 2.jpg (348 KB)
Thúy Vi mất hơn một tháng để hoàn tất bức tranh giấy xoắn về Chúa Giêsu 

Không chỉ mở lớp, chị còn tìm cách kết nối học viên với thị trường. Ban đầu tranh lớn khó bán, chị nghĩ ra nhiều sản phẩm nhỏ gọn hơn: thiệp chúc mừng, kẹp sách, đồ lưu niệm… để học viên dễ làm, dễ tiêu thụ. Một số học trò sau khi thành nghề đã có thể sống bằng công việc này. Có người được chị giới thiệu tới doanh nghiệp tư nhân, có sản phẩm bán trong nước, thậm chí xuất khẩu.

Đến nay, đã có hơn 200 học viên đã từng theo học lớp tranh giấy xoắn của chị, từ tuổi 14 đến gần 70. Không ít người vẫn gắn bó, coi đây là công việc chính. “Quan trọng không phải tôi đã dạy bao nhiêu người, mà sau khi học, các em làm được, sống được. Đó mới là hạnh phúc”, chị nói. Ngoài lớp học tại nhà, chị Vi còn nhận lời mời dạy nghề ở các mái ấm, làng May Mắn, Trung tâm nghề nghiệp cho người khuyết tật, trẻ mồ côi tại TPHCM, Hà Nội và nhiều tỉnh khác. Chị cũng thường xuyên tổ chức workshop, giới thiệu tranh giấy xoắn đến cộng đồng.

*

Ít ai biết người phụ nữ nhỏ nhắn này cũng mang trong mình khiếm khuyết. Năm ba tuổi, cơn sốt bại liệt khiến chân phải của chị teo tóp, việc di chuyển khó khăn.

Hoàn thành các cấp học với nỗ lực không ngừng nghỉ, Vi tốt nghiệp THPT năm 1997, và thi đậu vào trường Đại học Kiến trúc, ngành Mỹ thuật công nghiệp trong cùng năm đó. Tuy nhiên, cô bé đành gác lại ước mơ giảng đường vì điều kiện gia cảnh không cho phép, đi làm công nhân lắp ráp đồng hồ ở khu chế xuất Tân Thuận. Ban ngày đi làm, tối học thêm khóa thiết kế đồ họa tại trường Đại học Kiến trúc. Sau khi hoàn thành khóa học, Vi nghỉ ở chỗ làm cũ, xin được việc vẽ quảng cáo ở một công ty.

hnh 3.jpg (121 KB)
Lớp học làm tranh giấy xoắn

Thế nhưng, đồng lương ít ỏi và những so bì vì khuyết tật khiến Vi nhiều lần chạnh lòng. 30 tuổi, Vi quyết định quay lại giảng đường, theo học ngành Mỹ thuật Công nghiệp ở trường Đại học Hồng Bàng, vay Ngân hàng Chính sách xã hội để trang trải chi phí học hành. Ngoài giờ học, chị nhận vẽ mẫu áo thun, giày dép để kiếm sống. Tại trường, từ một cuộc thi sáng tạo, cô sinh viên lớn tuổi đã nảy ra ý tưởng làm tranh giấy với chủ đề “Gánh hàng hoa” và đạt giải thưởng. Chia sẻ ý định lấy tranh giấy làm nghề và dự tính mở cơ sở giúp người đồng cảnh ngộ với thầy trưởng khoa Nguyễn Đắc, Vi nhận được sự đồng thuận và khuyến khích, nên thêm tự tin. Ngày ngày, Vi mày mò tập xoắn giấy, phối màu, khám phá thêm kỹ thuật dán tranh qua internet…

Năm 2013, cơ hội đến khi chị được người thân hỗ trợ sang Ý học một tháng với một nữ nghệ nhân tranh giấy. Trở về, chị bắt tay vào thực hiện đồ án tốt nghiệp, rồi tham dự cuộc thi “Tết trong mắt tôi” của Báo Tuổi Trẻ. Đoạt giải thưởng 10 triệu đồng, chị dành toàn bộ số tiền để mở cơ sở tranh giấy xoắn Alice, mua nguyên liệu và bắt đầu đón những học viên đầu tiên, đều là người khuyết tật.

Cô gái giàu ý chí này đã được Bộ Lao động Thương binh và xã hội trao bằng khen vì đã vượt khó vươn lên trong học tập, giai đoạn 2016-2020.

*

Nhìn những bức tranh giấy xoắn - từ phong cảnh, chân dung cho tới tôn giáo - với từng chi tiết tinh xảo, khó ai nghĩ đó là sản phẩm của những người từng bị xem là “yếu thế”. Bằng nghị lực, khát vọng, chị Trần Thụy Thúy Vi đã biến những cuộn giấy vô tri thành tác phẩm nghệ thuật, đồng thời mở ra một lối đi cho những người đồng cảnh ngộ. 

Bích Vân

 

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Áp lực của người cầm phấn
Áp lực của người cầm phấn
Ngày 15.9.2025, Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành Thông tư 19 về khen thưởng, kỷ luật học sinh, trong đó bỏ hình thức đình chỉ học tập và đuổi học, nhưng nhấn mạnh về bản kiểm điểm, nhắc nhở và phê bình nghiêm khắc nếu học sinh vi...
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Chiều ngày 24.9.2025, đoàn đại biểu Thành ủy - HĐND - UBND - Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM do ông Trần Lưu Quang, Bí thư Trung ương Đảng, Bí thư Thành ủy TPHCM, làm trưởng đoàn đến thăm Tòa Tổng Giám mục TGP TPHCM.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...