Nhớ về người thầy đáng kính...

Sau ngày thống nhất đất nước, giáo viên tăng cường từ các tỉnh miền Bắc vào quê tôi khá đông. Thầy Ngọc tốt nghiệp đại học Sư phạm 1 Hà Nội, được phân công về trường tôi dạy văn.

Phương pháp dạy của thầy cuốn hút bởi lồng nhiều cảm xúc, nghiên cứu sâu, bề dày tri thức cùng các kỹ năng hỗ trợ như đàn, hát, ngâm thơ… Mỗi tiết dạy của thầy hào hứng, lớp học tràn ngập âm thanh thầy trò bởi sự tương tác. Thời đó, những năm 1980, cách dạy ấy của thầy khá hiện đại, học trò thích thú, hiệu quả sư phạm cao.

Thầy xem trọng nghề ở buổi lương chẳng bao nhiêu, sư phạm hẩm hiu. Chúng tôi nhận ra sự tận tâm với nghề của thầy qua việc không chỉ say mê giảng dạy trên lớp mà khi về nhà, thầy còn miệt mài đọc, ghi chép, nghiên cứu... Tủ sách cá nhân của thầy đồ sộ, ngự nơi đẹp nhất nhà, với nhiều đầu sách có giá trị, các sách cũ được bao bọc cẩn trọng. Nếu cho rằng thầy khi ấy có tủ sách nhiều nhất và đọc chăm chú nhất sách tham khảo trong hết thảy giáo viên ở trường tôi, cũng không ngoa. Ðóng góp cho mỗi tiết dạy của thầy từ kho sách ấy là đáng kể.

Ông giáo ấy chỉn chu mực thước không khác mô tả về phong cách nho gia thời cũ bên cạnh tư tưởng và phương pháp dạy học hiện đại. Tôi nhớ thầy có chiếc cặp da màu vàng nhẹ, mềm mại, khóa sáng bóng cùng cặp kính gọng vàng... Mỗi lần lên lớp, tác phong của thầy chuyên nghiệp, toàn tâm toàn ý cho việc dạy học.

Thầy làm tổ trưởng chuyên môn nhiều năm, dạy học sinh giỏi trong các khóa bồi dưỡng, rồi làm công tác quản lý giáo dục ở phòng giáo dục huyện, sự nghiệp sư phạm của thầy kết thúc với mốc hưu trí ở Trường trung học phổ thông huyện Giá Rai quê tôi.

Về già, thầy sống cùng gia đình và các tác phẩm, vẫn miệt mài đọc, viết. Bệnh, thầy kiên trì tự đứng vịn các thanh inox tự làm ở nhà, đi lại phục hồi chức năng, một hình ảnh thật khó quên! Có lần tôi đến thăm, lúc thầy đã hồi phục, nhận ra học trò cũ, thầy mừng lắm. Trong lúc thầy trò hàn huyên, tôi nhắc lại kỷ niệm từng được thầy cho 3 trái bắp hồi ở lớp bồi dưỡng học sinh giỏi văn lớp 9 ngày xưa... Thời ấy khó khăn, học trò nghèo như tôi đến trường không phải lúc nào cũng no bụng, thế nên khi tôi mời lại thầy, ông nhẹ nhàng nói: “Em ăn hết đi. Chia ra thì không ai no, nhưng nếu một người được ăn 3 trái sẽ no bụng, em ạ!”. Ông giáo già khi về hưu vẫn còn nghiệp sư phạm, như cách diễn đạt bên nhà Phật, khôn nguôi quan tâm đến học trò gần xa...

Thầy ra đi vào một ngày trong mùa mưa năm nọ. Chiếc đàn măng-đô-lin, cái cặp da mềm mại, chiếc kính gọng vàng và tủ sách đồ sộ vẫn ở lại nhà thầy. Các con của thầy theo nghiệp cha làm nghề ở các trường học trong vùng, nối bước người thầy đáng kính của tôi.

Thầy đã đi rất xa. Mong thầy an nghỉ ở cõi vĩnh hằng! <

Thời phổ thông, tôi may mắn được học những người thầy có tâm. Thầy Nguyễn Ðức Ngọc là một trong số đó...

NGUYỄN THÀNH CÔNG (Bạc Liêu)

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Chiếc bánh mùa trăng tròn
Chiếc bánh mùa trăng tròn
Những nụ cười tươi tắn của trẻ em làng Konskoi, thuộc giáo xứ Đak Tân, giáo phận Kon Tum, khi đón nhận những chiếc bánh Trung Thu được gởi lên từ miền xuôi, mang theo yêu thương đến với các em.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Chiếc bánh mùa trăng tròn
Chiếc bánh mùa trăng tròn
Những nụ cười tươi tắn của trẻ em làng Konskoi, thuộc giáo xứ Đak Tân, giáo phận Kon Tum, khi đón nhận những chiếc bánh Trung Thu được gởi lên từ miền xuôi, mang theo yêu thương đến với các em.
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Áp lực của người cầm phấn
Áp lực của người cầm phấn
Ngày 15.9.2025, Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành Thông tư 19 về khen thưởng, kỷ luật học sinh, trong đó bỏ hình thức đình chỉ học tập và đuổi học, nhưng nhấn mạnh về bản kiểm điểm, nhắc nhở và phê bình nghiêm khắc nếu học sinh vi...
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Chiều ngày 24.9.2025, đoàn đại biểu Thành ủy - HĐND - UBND - Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM do ông Trần Lưu Quang, Bí thư Trung ương Đảng, Bí thư Thành ủy TPHCM, làm trưởng đoàn đến thăm Tòa Tổng Giám mục TGP TPHCM.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...