Xin chào…

Những năm đầu thập niên 90 thế kỷ 20, lúc Việt Nam đã mở cửa và đang đổi mới từng ngày, trong đó có đón đầu tư kinh tế, du lịch, sản xuất công nghiệp… từ nước ngoài. Sau gần hai thập niên “bế môn tỏa cảng”, làn sóng đổi mới như tưới lên người Sài Gòn một sắc thái mới khiến họ luôn ở trạng thái vui vẻ. Họ đã thể hiện sự lạc quan này bằng cách hễ thấy người phương Tây, da trắng, tóc vàng... là bật lên từ “Hello”.

THÂN THIỆN VIỆT NAM

Tôi cũng kết bạn với những người nước ngoài. Trong đó có E., cô này đặc biệt không thích được “hế lô” kiểu đó. Có lần đang đi cùng tôi trên đường Kỳ Đồng, một người ngồi trên xe ba gác đạp đã vui vẻ giơ tay chào cô. E đã lộ sự bực mình. Cô nói người Việt kỳ quá, cứ chào ngoài đường người không quen biết. Tôi nói vì người Việt rất thân thiện, hiếu khách. Cô nói lại ngay: “Tớ ở bên Thái nhiều năm. Người Thái rất thân thiện, hiếu khách nhưng có ai “hello” người nước ngoài không quen biết ngoài đường ngoài xá như ở Việt Nam đâu. Như thế là mất lịch sự!”.

Tự ái dân tộc nổi lên, tôi cố cãi vì người Việt thân thiện và như thế không có gì là mất lịch sự cả. Để giữ tình bạn, chúng tôi không nói gì thêm, nhưng trong tôi vẫn còn ấm ức vì từ “mất lịch sự” của E và cô cũng giữ sự bực bội với “hello” vô thưởng vô phạt trên đường…

Rồi một ngày của những năm 2000 thế kỷ 21, không biết từ bao giờ người Sài Gòn không còn chào người nước ngoài trên đường nữa. Có lẽ đổi mới nhiều thập niên, kinh tế Việt Nam, đặc biệt tại Sài Gòn đã phát triển mạnh mẽ. Người phương Tây không còn hiếm hoi nữa. Sự hiện diện của họ trên đường phố đã trở nên bình thường. Và trong suy nghĩ của người Sài Gòn, người nước ngoài không còn là niềm hy vọng để họ đổi đời như những năm đầu tiên mở cửa. Họ nhận ra ngoài những người mang tiền sang đầu tư tại Việt Nam, còn có không ít người sang Việt Nam làm việc, kiếm sống. Nói chung có sự “cộng sinh” hai bên. Hơn nữa, cuộc sống sôi động, bận rộn, chẳng ai rảnh “hello” người dưng cả…

Một ngày, cô E sau nhiều năm từ Mỹ trở lại Sài Gòn, cùng tôi loanh quanh những con đường cũ trước những đôi mắt dửng dưng đến lạnh lùng của người dân thành phố. Không một tiếng chào, không câu “hello” quen thuộc. Thậm chí ánh nhìn của người Sài Gòn vào cô có chút nghi ngại bởi cách ăn mặc hơi bình dân, giản dị của cô. Thấy mình không còn được chào đón như trước, có lẽ cô cũng đang hiểu những gì tôi đã hiểu. Bỗng giọng E nhẹ tênh, buồn buồn: “Tớ nhớ tiếng chào Hello mấy chục năm về trước của người Sài Gòn quá!”.

HOÀNG HẠC

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Áp lực của người cầm phấn
Áp lực của người cầm phấn
Ngày 15.9.2025, Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành Thông tư 19 về khen thưởng, kỷ luật học sinh, trong đó bỏ hình thức đình chỉ học tập và đuổi học, nhưng nhấn mạnh về bản kiểm điểm, nhắc nhở và phê bình nghiêm khắc nếu học sinh vi...
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Chiều ngày 24.9.2025, đoàn đại biểu Thành ủy - HĐND - UBND - Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM do ông Trần Lưu Quang, Bí thư Trung ương Đảng, Bí thư Thành ủy TPHCM, làm trưởng đoàn đến thăm Tòa Tổng Giám mục TGP TPHCM.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...