Món quà giáo lý đầu tiên

Tôi là một người tân tòng, sinh ra trong một gia đình có bố theo đạo Công giáo và mẹ theo đạo Phật, vậy nên tôi không rửa tội từ bé. Những ngày thơ ấu, tôi chỉ biết về đạo Công giáo qua những câu chuyện từ bố và sự hiện diện của những món đồ quen thuộc trong nhà như thánh giá, những bức ảnh Chúa Giêsu… Nhưng tất cả những điều đó không thể khiến tôi cảm nhận được đầy đủ đức tin của mình. Phải đến khi tôi lên cấp II, một sự tò mò mơ hồ mới bắt đầu nhen nhóm trong lòng mỗi khi đi ngang qua ngôi nhà thờ.

Nhớ lại khoảng thời gian ấy, tôi bị cuốn hút bởi những hình ảnh bên trong nhà thờ, đó là những bức tranh màu sắc rực rỡ, những ngọn nến lung linh, và đặc biệt là hình ảnh Chúa Giêsu bị đóng đinh trên thập giá. Tôi thắc mắc không biết lý do Người lại phải chịu đau đớn như vậy? Người ta lại cầu nguyện trước tượng ảnh làm gì? Và tại sao người ta lại tự gọi mình là Công giáo? Hàng trăm câu hỏi cứ thế bủa vây tâm trí đứa trẻ mười hai tuổi. Khao khát tìm hiểu về đạo Công giáo trong tôi ngày càng lớn dần.

daoyeuthuong.jpeg (365 KB)

Đến một ngày, tôi xin phép bố được tham dự thánh lễ cùng ông và đó là lần đầu tiên tôi được đặt chân vào nhà thờ. Bầu khí trang nghiêm, giai điệu thánh ca trầm ấm, những người giáo dân ngồi vào hàng ghế thẳng tắp, người thì quỳ, người thì đứng, bố tôi giải thích rằng họ đang cầu nguyện, xin Chúa một điều gì đó. Tôi cảm nhận được sự bình yên và an lành đến lạ thường. Từ đó, tôi bắt đầu hành trình tìm hiểu về đức tin của mình. Tôi theo bố đi lễ hằng tuần, tập cách làm dấu Thánh Giá, tập cách đọc kinh và dần dần học cách nói chuyện với Chúa.

Niềm vui nối tiếp niềm vui, năm mười ba tuổi, tôi được rửa tội và rước lễ lần đầu, một sự kiện đáng nhớ và đầy hạnh phúc trong cuộc đời tôi. Tôi nhớ mãi, ngày ấy tôi được nhận một món quà, đó là cuốn sách “Đạo yêu thương” do một nữ tu dòng Đức Bà tặng. Cuốn sách không chỉ đơn thuần là một tài liệu giáo lý mà còn là người bạn đồng hành trong hành trình tìm hiểu đức tin của tôi. Mỗi trang sách đều chứa đựng những lời dạy sâu sắc mà tôi nhớ mãi. Một trong những nội dung mà tôi đặc biệt ấn tượng là câu chuyện về người Samari nhân hậu. Câu chuyện ấy dạy tôi về lòng thương xót và sự bao dung đối với những người xung quanh, dù họ có thể khác biệt về tôn giáo hay chủng tộc. Tôi thầm nhớ lại lúc nhỏ bố hay nói: “Trong Kinh Thánh, Chúa đã dạy con người sống hiền hòa, luôn học cách tha thứ cho nhau. Nếu bị vả má bên phải thì hãy giơ cả má bên trái. Đây là lối nói “thậm xưng” để nhấn mạnh một điểm quan trọng: Hãy yêu thương nhau”. Dù ngơ ngác cũng chẳng hiểu gì nhưng sau này tôi nhận ra, hành trình làm con cái Chúa của mình đã khởi đi từ những dụ ngôn bố kể ngày nhỏ.

“Đạo yêu thương” là cuốn sách căn bản mà những ai mới học giáo lý đều đọc, còn tôi thì thấy lạ với nhiều điều trong đó. Nhờ có cuốn sách mà tôi hiểu rõ hơn về ý nghĩa đời sống đức tin, về những phép lạ của Đức Kitô. Tôi đặc biệt yêu thích lối viết gần gũi và dễ hiểu của Đức cha Phêrô Nguyễn Văn Khảm. Trái ngược với những gì tôi tưởng tượng về sách Công giáo là khô khan, cuốn sách này sinh động, dễ tiếp cận và vô cùng quý giá đối với một cô bé như tôi. Càng đọc, tôi càng cảm nhận rõ ràng hơn về chữ “yêu thương” trong tựa đề của cuốn sách. Thiên Chúa, một Đấng vô hình, lại tỏ mình qua hình ảnh Chúa Giêsu, một con người thực sự, chịu đau khổ và chết trên thập giá để cứu chuộc nhân loại. Tất cả những điều đó chỉ vì một chữ “yêu” - một tình yêu vô bờ bến. Chúa Giêsu đã đến với thế gian này để dạy chúng ta yêu thương nhau, yêu như Ngài yêu.

Tôi vẫn giữ cuốn sách ấy cho đến ngày nay. Mỗi lần nhìn thấy nó trên kệ, tôi lại nhớ đến những kỷ niệm đẹp đẽ về những ngày đầu bước vào đức tin. Và mỗi khi có cơ hội chia sẻ về Chúa, tôi luôn tự hào giới thiệu cuốn sách này.

 Xuân Trang, Q.7,TPHCM

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Thu về nhớ “trong gia đình”
Thu về nhớ “trong gia đình”
Trung Thu năm đó, tôi có chuyến đi thiện nguyện với nhóm sinh viên ở huyện Bình Chánh (TPHCM), chỗ này xa trung tâm đâu chừng hai chục cây số, vậy mà xe đi hơn 2 tiếng đồng hồ mới tới nơi.
Ðiềm tĩnh  là một nội lực
Ðiềm tĩnh là một nội lực
Trong những ngày điều trị tại trung tâm vật lý trị liệu, thời gian như trôi chậm lại. Tôi mang theo một quyển sách nhỏ như một người bạn đồng hành, một nơi trú ẩn tinh thần. Cuốn sách “Điềm Tĩnh và Nóng Giận” giúp tôi tìm được sự bình...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Thu về nhớ “trong gia đình”
Thu về nhớ “trong gia đình”
Trung Thu năm đó, tôi có chuyến đi thiện nguyện với nhóm sinh viên ở huyện Bình Chánh (TPHCM), chỗ này xa trung tâm đâu chừng hai chục cây số, vậy mà xe đi hơn 2 tiếng đồng hồ mới tới nơi.
Ðiềm tĩnh  là một nội lực
Ðiềm tĩnh là một nội lực
Trong những ngày điều trị tại trung tâm vật lý trị liệu, thời gian như trôi chậm lại. Tôi mang theo một quyển sách nhỏ như một người bạn đồng hành, một nơi trú ẩn tinh thần. Cuốn sách “Điềm Tĩnh và Nóng Giận” giúp tôi tìm được sự bình...
Một lá thư muộn
Một lá thư muộn
Hôm ấy, trời Sài Gòn âm u bất thường, tôi đứng ở đầu hẻm nhìn chiếc xe bán tải nhỏ chở đầy đồ đạc của bà Tư chậm rãi lăn bánh ra khỏi con ngõ quen thuộc.
Khi ký ức chỉ còn là sự im lặng
Khi ký ức chỉ còn là sự im lặng
Tôi nhớ đến người bạn rất thân, học chung lớp đến cả mười hai năm. Một ngày tháng Mười nó nói với tôi là đang thích nhỏ bàn dưới mà không dám nói với nhỏ.
Ngày tháng nào
Ngày tháng nào
Anh hẹn tôi dưới tán phượng cạnh tháp chuông nhà thờ. Rút trong chiếc cặp đen một cuốn truyện nhỏ, vừa vặn lòng bàn tay.
Mầu nhiệm đức tin từ nghi thức chạm đến trái tim
Mầu nhiệm đức tin từ nghi thức chạm đến trái tim
“Đây là mầu nhiệm đức tin” - lời xướng quen thuộc ấy vẫn vang lên trong thánh lễ, ngay sau khi linh mục truyền phép Thánh Thể.
Có những ngày chỉ cần thở là đủ
Có những ngày chỉ cần thở là đủ
Tôi vừa hoàn thành chương trình học đại học ngành Truyền thông tại một trường đại học ở TPHCM. Người ngoài nhìn vô có thể nghĩ rằng tôi đang ở giai đoạn tươi sáng nhất của tuổi trẻ, có tấm bằng trong tay, nhiều cơ hội phía trước, và một...
Bụi cúc xanh bên kia đường
Bụi cúc xanh bên kia đường
Hoa cúc xanh là một tập hợp những mẩu truyện ngắn trinh thám - điều tra của nhà văn người Séc Karel Čapek. Tôi chọn đọc quyển sách này chỉ đơn giản vì nó làm cho tôi nhớ lại sở thích của mình thuở nhỏ.