Ngã rẽ tuổi đôi mươi

Mùa hè năm hai đại học, tôi quyết định tham gia một chuyến tình nguyện lên vùng cao do một dòng tổ chức. Tuổi hai mươi đầy nhiệt huyết thôi thúc tôi tìm kiếm một dấu ấn đặc biệt. Và chuyến tình nguyện lên vùng cao, nơi những em nhỏ còn nhiều khó khăn, đã trở thành lựa chọn của tôi. Chuyến đi ấy là cơ hội để tôi học hỏi, là dịp để tôi tìm thấy những giá trị cuộc sống mà trước đây tôi chưa từng nghĩ đến.

Một tháng trước khi lên đường, tôi và các anh chị trong đoàn đã gặp nhau để chia sẻ và có những chuẩn bị. Trong đoàn tôi thân nhất với Hạ, một thành viên gần tuổi tôi, lại cùng chung trường, nên dễ dàng kết bạn và làm việc với nhau. Hạ là người nổi tiếng trong trường, từng là “nam vương” trong một cuộc thi của trường tổ chức. Vậy mà tôi lại thấy Hạ rất khác so với hình ảnh đó trong chuyến đi của thanh xuân này. Hạ hoạt ngôn, năng nổ và thân thiện với tất cả mọi người. Hạ hay tâm sự với tôi, nếu không đi làm du lịch chắc bạn sẽ chọn làm một thầy giáo ở bản làng, ngày ngày đi lễ, dạy học cho các em.

ke sach 2488.png (2.39 MB)

Sinh nhật tuổi 20 của tôi năm ấy, tôi đón ngày đặc biệt ở một vùng cao hẻo lánh, giữa những ngôi làng của bà con dân tộc. Không có tiệc tùng hay những món quà xa hoa như ở thành phố, nhưng bù lại, tôi có những người bạn đồng hành cùng những món quà nhiều ý nghĩa. Tôi nhớ mãi năm đó anh chàng “nam vương” đã lặn lội chạy xe hơn 25km ra thị trấn để mua cho tôi một chiếc bánh kem - một điều ngọt ngào mà tôi sẽ không bao giờ quên. Không chỉ thế, Hạ còn tặng tôi cuốn sách “Chiến binh cầu vồng”, một tác phẩm nổi tiếng của Indonesia mà bạn ấy rất yêu thích. Cuốn sách đã cũ, bìa sách bị lem nhem, bên trong có những dòng chữ gạch ngang đầy dấu vết thời gian, và những lời động viên như “Cố lên, sẽ ổn thôi”. Tôi biết Hạ rất quý cuốn sách này và khi nhận được, tôi cảm thấy mình như nhận được một phần tâm tư của Hạ.

“Chiến binh cầu vồng” kể về câu chuyện có thật của những đứa trẻ sống dưới đáy xã hội ở hòn đảo Belitung, Indonesia. Những đứa trẻ phải đối mặt với lựa chọn khó khăn: hoặc là đi học, hoặc là kiếm tiền để nuôi sống gia đình. Và nếu từ bỏ việc học, đời chúng sẽ tiếp tục làm công nhân, sống trong nghèo đói như cha mẹ chúng. Đọc những trang sách ấy, tôi như thấy mình sống trong câu chuyện của những đứa đó. Tôi nhận ra rằng mình cũng đang sống ở một nơi mà nghèo khó đang bủa vây, nơi nhiều đứa trẻ thiếu cơ hội đến trường khi gia đình thiếu ăn, thiếu mặc, nên chúng chẳng dám đòi hỏi hơn nữa…

Ban đầu, tôi đến với vùng cao này chỉ với tâm thế muốn trải nghiệm, nhưng nhờ vào cuốn sách và thời gian sống cùng bà con, tôi nhận ra mình đến đây không chỉ để học hỏi, mà còn để đồng hành cùng các em, dù chỉ có thể làm được những điều nhỏ bé. Tôi luôn nghĩ thà mình làm ít còn hơn không làm gì. Thế là những ngày dạy còn lại của tôi thêm ý nghĩa, nhiều niềm vui hơn.

Một tháng tình nguyện ở vùng cao đã khép lại, nhưng những bài học tôi thu nhận từ nơi đó lại mở ra vô vàn suy nghĩ mới. Khi trở về Sài Gòn, tôi và Hạ vẫn giữ liên lạc, đôi khi cùng đi lễ, là những cuộc trò chuyện kéo dài về mọi thứ, về cuộc sống, về những gì chúng tôi đang trải qua. Ngày sinh nhật của Hạ, tôi mua một món quà nhỏ và lại mua thêm cả cuốn sách mà Hạ đã tặng tôi năm ấy. Một phần vì tôi muốn nhắc nhớ về những ngày tháng tình nguyện, phần khác là vì tôi muốn cho bạn thấy món quà đó đã thật sự ý nghĩa với tôi.

Nhưng cũng trong ngày ấy, tôi nhận ra một điều. Hạ, với trái tim rộng mở, đã tìm được ước mơ riêng cho mình - con đường dâng hiến, một đời sống phục vụ Chúa. Bạn muốn sống trọn vẹn với niềm tin, không phải theo cách tôi từng nghĩ, mà là một sự lựa chọn đầy chân thành và kiên định. Phải nói thật, tôi có chút tiếc nuối bởi tình cảm vừa kịp nhen lên, nhưng tôi vẫn mừng cho người bạn “đặc biệt”, vì bạn đã tìm thấy tiếng gọi thiêng liêng…

Đôi khi, tôi lại cầm cuốn sách Hạ tặng, mở ra những trang đã từng đọc, lại nhớ về những ngày sống ở bản làng. Những ngày đó, dù khó khăn và vất vả, nhưng lại chứa đựng biết bao kỷ niệm đẹp đẽ.

Hà Giang

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Thu về nhớ “trong gia đình”
Thu về nhớ “trong gia đình”
Trung Thu năm đó, tôi có chuyến đi thiện nguyện với nhóm sinh viên ở huyện Bình Chánh (TPHCM), chỗ này xa trung tâm đâu chừng hai chục cây số, vậy mà xe đi hơn 2 tiếng đồng hồ mới tới nơi.
Ðiềm tĩnh  là một nội lực
Ðiềm tĩnh là một nội lực
Trong những ngày điều trị tại trung tâm vật lý trị liệu, thời gian như trôi chậm lại. Tôi mang theo một quyển sách nhỏ như một người bạn đồng hành, một nơi trú ẩn tinh thần. Cuốn sách “Điềm Tĩnh và Nóng Giận” giúp tôi tìm được sự bình...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Thu về nhớ “trong gia đình”
Thu về nhớ “trong gia đình”
Trung Thu năm đó, tôi có chuyến đi thiện nguyện với nhóm sinh viên ở huyện Bình Chánh (TPHCM), chỗ này xa trung tâm đâu chừng hai chục cây số, vậy mà xe đi hơn 2 tiếng đồng hồ mới tới nơi.
Ðiềm tĩnh  là một nội lực
Ðiềm tĩnh là một nội lực
Trong những ngày điều trị tại trung tâm vật lý trị liệu, thời gian như trôi chậm lại. Tôi mang theo một quyển sách nhỏ như một người bạn đồng hành, một nơi trú ẩn tinh thần. Cuốn sách “Điềm Tĩnh và Nóng Giận” giúp tôi tìm được sự bình...
Một lá thư muộn
Một lá thư muộn
Hôm ấy, trời Sài Gòn âm u bất thường, tôi đứng ở đầu hẻm nhìn chiếc xe bán tải nhỏ chở đầy đồ đạc của bà Tư chậm rãi lăn bánh ra khỏi con ngõ quen thuộc.
Khi ký ức chỉ còn là sự im lặng
Khi ký ức chỉ còn là sự im lặng
Tôi nhớ đến người bạn rất thân, học chung lớp đến cả mười hai năm. Một ngày tháng Mười nó nói với tôi là đang thích nhỏ bàn dưới mà không dám nói với nhỏ.
Ngày tháng nào
Ngày tháng nào
Anh hẹn tôi dưới tán phượng cạnh tháp chuông nhà thờ. Rút trong chiếc cặp đen một cuốn truyện nhỏ, vừa vặn lòng bàn tay.
Mầu nhiệm đức tin từ nghi thức chạm đến trái tim
Mầu nhiệm đức tin từ nghi thức chạm đến trái tim
“Đây là mầu nhiệm đức tin” - lời xướng quen thuộc ấy vẫn vang lên trong thánh lễ, ngay sau khi linh mục truyền phép Thánh Thể.
Có những ngày chỉ cần thở là đủ
Có những ngày chỉ cần thở là đủ
Tôi vừa hoàn thành chương trình học đại học ngành Truyền thông tại một trường đại học ở TPHCM. Người ngoài nhìn vô có thể nghĩ rằng tôi đang ở giai đoạn tươi sáng nhất của tuổi trẻ, có tấm bằng trong tay, nhiều cơ hội phía trước, và một...
Bụi cúc xanh bên kia đường
Bụi cúc xanh bên kia đường
Hoa cúc xanh là một tập hợp những mẩu truyện ngắn trinh thám - điều tra của nhà văn người Séc Karel Čapek. Tôi chọn đọc quyển sách này chỉ đơn giản vì nó làm cho tôi nhớ lại sở thích của mình thuở nhỏ.