Bầu trời kỷ niệm khi đi lễ cùng gia đình

“Mùa tím” về, chợt nghe ai đó hỏi “Bao lâu rồi bạn chưa đi lễ cùng gia đình?”, những ký ức xưa cũ, những khoảnh khắc bị lãng quên bây giờ ùa về, để rồi nhìn lại sự ấm áp khi cùng ông bà, cha mẹ... đi lễ.

Trong ký ức thuở nhỏ, việc đi lễ cùng gia đình dường như là một thói quen, là khoảng thời gian quý báu bên người thân. Thánh lễ cuối tuần ở xóm đạo nào cũng quen thuộc hình ảnh ông bà chầm chậm đi trước, lũ nhỏ tíu tít theo sau. Rồi bóng dáng những bà mẹ mặc áo dài, tay cầm theo chiếc quạt giấy, tay còn lại dắt theo một đứa nhỏ cũng rất gần gũi. Lời chào, vài câu thăm hỏi nhau của bà con trên đường đến nhà thờ cũng khá đầm ấm. Rất khó diễn tả đầy đủ cảm xúc của một người con nhà đạo khi nhớ về ngày thơ bé có ba mẹ, ông bà cùng đi lễ. Mỗi gia đình, mỗi người sẽ luôn có những câu chuyện riêng gắn bó với giáo đường.

gia dinh cung di le.jpg (76 KB)

Anh Nguyễn Trương Quốc Huy (giáo xứ Tam Kỳ, GP Đà Nẵng) nhớ lại: “Lúc nhỏ tôi thường đi lễ với mẹ. Bà luôn là người hướng dẫn tôi cách cầu nguyện với Chúa. Tôi thích đi lễ với mẹ lắm vì thấy mình “lây” được sự bình an toát ra từ mẹ. Bây giờ đã lớn, có gia đình con cái và cả nhà tôi vẫn giữ thói quen đi lễ cuối tuần cùng nhau. Cảm giác đó hạnh phúc lắm vì tôi không biết sẽ còn được đi lễ với mẹ thêm bao nhiêu lần nữa, nên trân trọng từng khoảnh khắc ở cùng bà”. Còn chị Vũ Thu Thủy (giáo xứ Tân Mai, GP Xuân Lộc) thì kể: “Mỗi sáng Chúa nhật, khi những tia nắng đầu tiên vừa ló dạng, cả nhà cùng dậy sớm, mặc đồ chỉnh tề, dắt tay con nhỏ bước đến nhà thờ, rồi cùng nhau cất lời ca, im lặng phút giây cầu nguyện trong tình cảm hướng về nhau… Đó mãi là cảm xúc đẹp, giờ phút an bình đặc biệt nhất. Các con dần lớn khôn, nhà cũng xa nhà thờ hơn nên thay vì đi bộ, cả nhà chở nhau bằng xe máy nhưng vẫn là cùng nhau đến, cùng nhau về, cùng chia sẻ không khí thánh thiêng của thánh lễ”. Theo chị Thủy, mối liên kết trong gia đình Công giáo mang nét riêng qua việc các thành viên đi lễ cùng nhau. Vì “Sự nghiêm túc trong trang phục, tác phong của ông bà, cha mẹ là tấm gương của các con. Rồi tinh thần hướng lòng vào nhà Chúa trong sự an bình, chia sẻ của người lớn cũng giúp người nhỏ hình thành, định hình, nuôi dưỡng đức tin vững chắc”, chị nhận định.

Cũng nhớ về việc đi lễ cùng người thân, nhưng bạn Trần Gia Bảo (giáo xứ Mẫu Tâm, TGP TPHCM) nuối tiếc: “Nếu có thể một lần sống lại tuổi thơ thì tôi muốn quay trở về ngày Chúa nhật được ông ngoại dắt đến nhà thờ tham dự thánh lễ. Ông nhẹ nhàng, yêu thương đứa cháu quậy phá và giúp tôi quay trở về nhà Chúa. Lúc đó đối với tôi ý nghĩa lắm, tôi hiểu được ý nghĩa thực sự của việc đặt hồn trí vào thánh lễ, dù bây giờ không còn ông nhưng tôi vẫn giữ lời hứa với ông là sẽ chuyên chăm đến nhà thờ”.

gd 2485- gd cung di le 3.webp (294 KB)

Dù rất trân trọng thời gian bên nhau quý giá, dù nhớ những lúc cả nhà cùng đi lễ nhưng cũng có những gia đình vì mưu sinh, cơm áo gạo tiền phải xa cách nhau và mọi thứ trở thành kỷ niệm đẹp. Trường hợp chị Bùi Khánh Ly (giáo xứ Bến Đông, GP Bắc Ninh), hiện sinh sống tại TPHCM là một ví dụ. Chị Ly kể trong nỗi niềm nhớ nhung: “Từ khi vào Nam học và làm việc, tôi không còn có thể đi lễ với bố mẹ nữa. Đôi khi nhớ họ, tôi chỉ có thể gọi điện, một năm chỉ về quê được một lần vì vé tàu đắt đỏ... Đôi khi đi lễ, nhìn những gia đình đi cùng nhau, tôi lại thấy lòng mình trĩu nặng. Nhớ những ngày trước, mỗi lần lễ bổn mạng, mẹ lại may cho tôi chiếc áo dài mới, vì đối với bà, đi lễ phải thật chỉnh tề, phải nghiêm trang trước mặt Chúa. Tôi chưa bao giờ quên cảm xúc đứng đợi nhau khi lễ tan, cả những câu nói chuyện về bài giảng hay bài đọc hôm đó…”. Chắc hẳn nhiều người sống xa gia đình, giữa nhịp sống hối hả của thành phố lớn, chấp nhận nỗi cô đơn trong những dịp lễ quan trọng, khi không còn được cùng người nhà tham dự những thánh lễ thiêng liêng bên người thân yêu…, đều có chung tâm trạng như chị Ly.

Tâm Giao

 

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
ChatGPT và bạn tôi
ChatGPT và bạn tôi
Bắt đầu khám phá ChatGPT theo hướng dẫn của một chuyên gia trên YouTube, tôi đã có lúc hết hồn hết vía bởi AI có sự “thông minh”, trả lời nhanh, giàu thông tin…
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Ngày càng nhiều phụ huynh tìm cách dạy con cách sử dụng trí năng nhân tạo (AI), khi nhận thấy những công cụ này sẽ trở thành “trợ lý cá nhân” hỗ trợ học tập, công việc và đời sống hằng ngày.
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Dải đất dài ven biển Ninh Thuận được mệnh danh là “miền viễn tây của Việt Nam” bởi cái nắng, cái gió khô cằn. Đến với xứ sở này, hình ảnh rất nhiều những đàn cừu tung tăng trên đồng cỏ hoang sơ, chạy dọc đồi cát ven biển tạo...
“Tuổi này khó bảo lắm!”
“Tuổi này khó bảo lắm!”
Một cô gái ngấp nghé 30 tuổi luôn đối diện với những lời cằn nhằn, giục giã của mẹ về việc kết hôn. Đôi khi tan làm, cô cùng bạn bè đi chơi đến khuya, về thấy mẹ đang bắc ghế ở cửa, cứ ngỡ mẹ sẽ mắng mỏ con...
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Trung Thu lại sắp về, và với trẻ con, sự háo hức chờ đợi cũng đã là một niềm vui. Ở Hà Tiên, thật sớm tôi đã được mời bánh Trung Thu thơm lừng. Câu chuyện tết trăng tròn hàng năm từ thuở xa lắc của người phương Đông thành...
Tình yêu là trái táo thơm
Tình yêu là trái táo thơm
Trước cảnh khổ của đôi uyên ương đầu tiên này, thời thế mới có câu: “Tình yêu để đói thì sống, cho ăn no sẽ chết”, hay “Hôn nhân là bản án tử của tình yêu”.