Tàu ngang qua thành phố

Quán trên cao, vừa đủ để chúng tôi ồ à khi nhìn thấy những toa tàu hỏa ngay bên dưới. Một chị tần ngần, chắc cũng vài năm rồi chưa có dịp đi tàu lửa… “Đoàn tàu ở đường sắt số hai đang tiến vào sân ga…”. Chẳng hiểu sao, tiếng thông báo quen thuộc ấy vang lên lại khiến cho người ta phải xốn xang xúc động.

Tôi nhớ lần đầu đi tàu là theo mẹ chồng về thăm quê, một thành phố biển miền Trung vừa đủ xa. Dán mắt vào cửa kính, tôi say sưa như đứa trẻ với cái tiếng xình xịch bí bo liên tục. Mùi tàu xe pha lẫn với niềm vui được trải nghiệm, dịch chuyển, khao khát, lãng mạn xa xôi và những thiếu thốn khốn khó gần bên. Pha giữa hương hoa quả ngọt lành là mùi mồ hôi, lẫn giữa những gương mặt sáng rỡ ngời ngợi tuổi thanh niên là những khắc khổ, gân guốc bán buôn, chợ trời… Chắc chỉ riêng mình tôi hôm ấy đi tàu với chỉ toàn mơ mộng tràng giang.

tau qua thanh pho.jpg (269 KB)

Nhà ngoại tôi ở cạnh cổng xe lửa số 9. Thời sinh viên, tôi ở nhờ nhà ngoại. Những tối thức khuya học bài, lắng nghe chuyến tàu đêm xình xịch rời xa thành phố, tôi hay miên man nghĩ về tương lai. Đêm cuối trước khi đưa ngoại về với Chúa, tôi thấy mình vẫn chờ tiếng còi tàu quen thuộc. Tưởng như tiếng còi tàu đêm năm đó cũng tha thiết đớn đau vì mất mát.

Từng có dịp, tôi dắt bọn trẻ con đi chơi biển. Buổi sáng sớm, mở cửa bước ra, tôi ngỡ ngàng trước cơ man trẻ con đã bung ra từ các khoang tàu, đang cùng quay lưng lại, háo hức dõi mắt theo ánh bình minh vừa ló dạng. Nhất thời tưởng như mình vừa đi lạc vào hành lang của một nhà trẻ nào đấy. Chẳng phân biệt toa có máy lạnh hay không, nằm mềm hay nằm cứng, mà khoảnh khắc ấy, bọn nhóc đều đang chung một niềm say mê háo hức. Có lẽ riêng chuyện đi tàu thôi cũng là một phần thú vị của chuyến du lịch rồi.

Tôi nhớ chú thím mình, khi xấp xỉ tuổi hưu đã quyết định lấy hai tuần phép, cùng nhau làm một chuyến xuyên Việt. Họ nói đi tàu là một lựa chọn không tệ. Thư thả, tiện nghi, có chút không gian đỡ cuồng chân. Rồi an nhàn ngắm cảnh. Chỗ này ta vẫn đi xe máy lúc khuya về, lặng lẽ dừng chân chờ tàu ngang qua. Thị xã này, năm đó từng có dịp ghé thăm, vội vàng. Cô bạn học cũ ở thành phố kia biết giờ có được êm ấm… Ngỡ như mình đã rời khỏi sự tất bật quen thuộc ấy, để lạ lẫm ngoảnh lại ngắm nhìn cả đoạn đường đời năm tháng đã qua. Đôi khi bước xuống một sân ga xa lạ, nghe gió đêm hun hút thổi qua lòng. Thấm thía nỗi đời đổi thay dâu bể nhanh lắm, thời gian của một kiếp người vùn vụt một chiều qua đi, chẳng hề có vé khứ hồi.

Cũng là phương tiện di chuyển, mà tàu hỏa luôn mang lại cảm giác nhẹ nhàng, hay lãng đãng vào thơ nhạc, kiểu như “Tàu đêm năm cũ” hay “Một đường tàu biết mấy sân ga, xin em xem anh như một ga nhỏ dọc đường”… Người ta đi tàu vì dư thời gian, vì muốn có một dịp êm ả thinh lặng mà ngắm cánh đồng với mấy con bò nâu vàng, biển xanh ngắt trải dài ngút mắt, một cái cây cô đơn lạc lõng bên đường, khoắc khoải dõi theo đốm sáng của một ngôi nhà giữa đêm đen mịt mùng tối. Nhiều khi, ai đấy muốn được lắng lòng trên chuyến tàu xa lạ, xuôi mải miết tới vùng miền nào đó, không một ai quen, chẳng một nỗi đợi chờ…

Dẫu cuộc sống có hiện đại với máy bay, đường cao tốc và các phương tiện cá nhân, thì một chuyến tàu xuôi phương Nam, xuyên qua thành phố, dọc theo chiều dài đất nước vẫn khiến ai nấy thật nhiều hoài niệm. Bạn cũng như vậy, phải không?

HOÀNG MY

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
ChatGPT và bạn tôi
ChatGPT và bạn tôi
Bắt đầu khám phá ChatGPT theo hướng dẫn của một chuyên gia trên YouTube, tôi đã có lúc hết hồn hết vía bởi AI có sự “thông minh”, trả lời nhanh, giàu thông tin…
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Ngày càng nhiều phụ huynh tìm cách dạy con cách sử dụng trí năng nhân tạo (AI), khi nhận thấy những công cụ này sẽ trở thành “trợ lý cá nhân” hỗ trợ học tập, công việc và đời sống hằng ngày.
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Dải đất dài ven biển Ninh Thuận được mệnh danh là “miền viễn tây của Việt Nam” bởi cái nắng, cái gió khô cằn. Đến với xứ sở này, hình ảnh rất nhiều những đàn cừu tung tăng trên đồng cỏ hoang sơ, chạy dọc đồi cát ven biển tạo...
“Tuổi này khó bảo lắm!”
“Tuổi này khó bảo lắm!”
Một cô gái ngấp nghé 30 tuổi luôn đối diện với những lời cằn nhằn, giục giã của mẹ về việc kết hôn. Đôi khi tan làm, cô cùng bạn bè đi chơi đến khuya, về thấy mẹ đang bắc ghế ở cửa, cứ ngỡ mẹ sẽ mắng mỏ con...
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Trung Thu lại sắp về, và với trẻ con, sự háo hức chờ đợi cũng đã là một niềm vui. Ở Hà Tiên, thật sớm tôi đã được mời bánh Trung Thu thơm lừng. Câu chuyện tết trăng tròn hàng năm từ thuở xa lắc của người phương Đông thành...
Tình yêu là trái táo thơm
Tình yêu là trái táo thơm
Trước cảnh khổ của đôi uyên ương đầu tiên này, thời thế mới có câu: “Tình yêu để đói thì sống, cho ăn no sẽ chết”, hay “Hôn nhân là bản án tử của tình yêu”.