Cua đồng chiên, thương miền ký ức!

Hồi nhỏ tôi ở với ngoại, nhà ngoại ở huyện Vĩnh Thạnh (Cần Thơ), lội qua con rạch Bờ Ao là tới được Long Xuyên. Hồi ấy, con đường mòn trước nhà, kế bờ sông, cứ đi mấy trăm mét mới thấy lác đác hai ba mái chòi lụp xụp, buồn hắt hiu.

Lớn lên với đồng ruộng, tới mùa nước nổi hay mấy ngày tháng Ba tháng Tư, lúc cậu Út tôi mới “suốt lúa” xong, tôi hay xung phong dẫn nhóm gồm mấy đứa em họ, mũi dãi còn lòng thòng, long nhong hết ruộng này tới ruộng kia bắt cua bắt cá, lượm hột vịt về cho ngoại nấu cơm. Hồi đó, ngoại nấu ăn ngon, lại hay nấu mấy món không đụng hàng, nên sấp nhỏ chúng tôi chiều nào cũng hí hửng ra ruộng kiếm “mồi”, giành nhau đoán coi nay ngoại sẽ “chế” món gì. 

cuadongchien.png (1.52 MB)

Bữa đó, anh em tôi bắt được rổ cua đồng chừng hai chục con, roi roi cỡ nửa lòng bàn tay trẻ con. Ngoại nhìn rổ cua rồi kêu tôi đi rửa, nói “nay ngoại làm cua chiên bột cho mấy đứa ăn”. Món gì mà lạ, nghe thôi đã thấy hào hứng rồi!

Cua rửa xong, tách bỏ phần mai và yếm, “tại nó cứng, không ăn được” - ngoại giải thích thêm. Rồi bà nêm thêm muối, bột ngọt và ít tiêu, sau đó đập thêm hột vịt vô. Thực ra trộn với trứng gà sẽ ngon hơn, nhưng hồi đó không có sẵn trứng gà như bây giờ, nhà nào nuôi gà lấy trứng mới sẵn có, còn bình thường chúng tôi ít khi được ăn. Kế đó, bà bỏ cua vô thau bột tự pha, là bột gạo tự xay ở nhà, bỏ thêm miếng bột nghệ, mấy cọng hành lá cắt nhỏ lên màu cho đẹp. Cua áo bột xong thì đem chiên trong chảo ngập dầu, đợi vàng đều thì vớt ra, chấm với tương ớt hay nước mắm pha chanh tỏi ớt, đều ngon. “Đợi nguội chút xíu ăn sẽ giòn hơn” - tôi nhớ lời ngoại nói lúc thấy thằng Tèo con cậu Ba, với tay lên dĩa cua đồng mới vớt chưa kịp ráo dầu.

Anh em tôi xúm xít bên dĩa cua, vàng ươm, giòn rụm. Ra sau hè bẻ thêm mấy đọt xoài, lá cách, lá các loài ăn kèm, toàn mấy vị rau sẵn trong vườn nhà, không tốn đồng nào đi chợ, mà đậm đà hấp dẫn, thua gì đâu nhà hàng bây giờ!

Sau này bôn ba nơi thành phố, nhớ về món ngoại nấu, tôi hay gọi đó là “mùi vị chữa lành”. Ở Sài Gòn, cứ ba bữa nửa tháng, tôi với thằng bạn cũng hay bày ra nấu mấy món ngoại chỉ, nguyên liệu ngoài chợ có đầy, nấu ra có bữa ngon, bữa dở. Nhưng phải ngồi ở cái chái lá sau nhà ngoại, bứt rau bên hông vườn, lội lõm bõm ra ruộng bắt cua, xay gạo làm bột tới lúc mồ hôi ướt nhẹp áo, giành nhau mấy con cua giòn rụm ngoại vừa chiên xong, thì vị xưa lúc này mới tròn đầy, vừa vặn. Giờ anh em tôi mỗi đứa một phương, phải chờ Tết nhất, đám giỗ mới có dịp quây quần, mỗi lần xúm lại tỉ tê chuyện cũ, nấu vài món của ngoại. Mọi thứ khá dễ dàng, không thiếu thốn như hồi đó, ra chợ mua gì có nấy. Nhưng có một khoảng trống vắng, mà không tiện nghi nào đắp đổi được - ngoại đã không còn chờ chúng tôi dưới chái nhà xưa.

Thu An

 

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Dải đất dài ven biển Ninh Thuận được mệnh danh là “miền viễn tây của Việt Nam” bởi cái nắng, cái gió khô cằn. Đến với xứ sở này, hình ảnh rất nhiều những đàn cừu tung tăng trên đồng cỏ hoang sơ, chạy dọc đồi cát ven biển tạo...
Bình dị chén chè mít đác
Bình dị chén chè mít đác
Cắn ngập một viên hạt đác căng mẩy, mùi thơm dịu đặc trưng và vị ngọt mát lành ngay lập tức lan tỏa trên đầu lưỡi, cái nóng mùa hè cũng nhờ thế mà tạm lùi xa.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Dải đất dài ven biển Ninh Thuận được mệnh danh là “miền viễn tây của Việt Nam” bởi cái nắng, cái gió khô cằn. Đến với xứ sở này, hình ảnh rất nhiều những đàn cừu tung tăng trên đồng cỏ hoang sơ, chạy dọc đồi cát ven biển tạo...
Bình dị chén chè mít đác
Bình dị chén chè mít đác
Cắn ngập một viên hạt đác căng mẩy, mùi thơm dịu đặc trưng và vị ngọt mát lành ngay lập tức lan tỏa trên đầu lưỡi, cái nóng mùa hè cũng nhờ thế mà tạm lùi xa.
Món bánh tằm chở vị quê hương
Món bánh tằm chở vị quê hương
Món tằm bì phổ biến ở các tỉnh miền Tây như Đồng Tháp, Bạc Liêu…, nhưng ngon nhất phải kể tới Cần Thơ, dầu vậy, lúc đó không phải cứ ra chợ là có.
Thương hàng nọc trụ quê tôi
Thương hàng nọc trụ quê tôi
Ngoài làm hàng rào, cho bông đẹp, cây nọc trụ còn là món ăn ngon mà chỉ người dân vùng giồng cát biển mới quen thuộc.
“Bộ đôi” lá é và gà
“Bộ đôi” lá é và gà
Dù lá é có quanh năm nhưng tùy vào thời tiết mà có cách chế biến món ngon, “hợp cảnh”. Lá é ngon nhất khi đem kết hợp với thịt gà. Trời lạnh thì có nồi lẩu gà nấu lá é làm ấm người, nhưng nếu thời tiết nóng nực...
Trót mê vị sấu chua
Trót mê vị sấu chua
Mấy tuần nay, trên trang mua bán của chung cư tôi ở bắt đầu rộn ràng lời mời chào mua quả sấu. Người bán chia sấu ra làm hai loại: một đã cà vỏ, một nguyên vỏ, tiện cho các nhu cầu chế biến, thưởng thức khác nhau của mỗi...
Nghe ếch đồng kể chuyện mùa mưa
Nghe ếch đồng kể chuyện mùa mưa
Mấy trận mưa đầu mùa lúc nào cũng ầm ầm như vũ bão, sấm chớp đùng đoàng, quật mấy bụi tre ngả nghiêng như sắp đổ rạp.
Thương lá sâm vò
Thương lá sâm vò
Trời nắng nóng, cơ thể háo nước, miệng khô, môi bong lại thêm cảnh chạy xe ngoài đường đủ thứ nực nội mà nghe ai mời mua chén sương sâm thì khó mà lắc đầu. Sâm vò đã là món ăn dân dã giúp thanh nhiệt, giải khát quen thuộc...