ĐGM. Antôn VŨ HUY CHƯƠNG - Giáo phận Đà Lạt
Trong một thế giới mà nhiều người, nhất là những người trẻ, mất phương hướng trong cuộc sống, họ cần lời giải đáp. Cụ thể, trong một lá thư của một bạn trẻ có đoạn viết: “Mình sinh ra trong một gia đình có 5 anh chị em. Gia đình lúc đầu rất nghèo, nhưng sau này nhờ chịu khó, bố mẹ cũng dần dần cải thiện được cuộc sống và trở thành một gia đình tương đối đầy đủ về mặt vật chất và tinh thần ở vùng quê nghèo. Các anh chị lần lượt học đại học và ra trường, hiện tại lập gia đình và có cuộc sống ổn định… Cuộc sống sinh viên xa nhà, hàng trăm thứ khó khăn, mọi thứ do mình quyết định, cuộc sống cứ trôi, bao nhiêu chuyện xảy ra với một sinh viên có học lực trung bình mà đi học một lúc 2 trường đại học… Sau chuỗi ngày khó khăn, cuối cùng mình cũng tốt nghiệp được 2 trường một cách vất vả. Bạn bè gia đình ai cũng nể phục, nhưng trong thâm tâm và tự đáy lòng mình cảm thấy ngao ngán cho chính bản thân mình… Mục đích cuối cùng của mình là gì, mục tiêu ra sao, suy nghĩ mãi mà không lời giải đáp… Đúng là không hiểu nổi mình rồi, các bạn cho mình lời khuyên, giúp mình nhé! Chân thành cảm ơn!”.
Không biết anh bạn trẻ nói trên sẽ nghĩ gì nếu nghe Đức Giêsu nói: “Anh em đừng xao xuyến! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em. Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó. Và Thầy đi đâu, thì anh em biết đường rồi” (Ga 14, 1-4).
Có thể anh bạn trẻ không nghĩ đến những chuyện cao siêu mà Đức Giêsu nói đến! Nhưng nếu anh bạn muốn có một lời giải đáp cho “mục đích cuối cùng của mình là gì”, thiết tưởng anh nên đặt câu hỏi với Đức Giêsu như ông Tôma đã hỏi: “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết được đường?”. Đức Giêsu đáp: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy” (Ga 14, 5-6).
Câu trả lời của Đức Giêsu cho thấy Thiên Chúa là “mục đích cuối cùng” của cuộc sống con người. Con người mong được hạnh phúc, và khi có ăn, có mặc, có nhà ở thì được hạnh phúc, nhưng hạnh phúc lại chấm dứt bằng cái chết bất hạnh! Do đó, khát vọng hạnh phúc vĩnh cửu của con người đã được đáp ứng nhờ sự chết và sống lại của Đức Giêsu: “Ai tin thì được sự sống đời đời. Tôi là bánh trường sinh” (Ga 6, 47-48). Đức Giêsu khẳng định Người là “con đường, là sự thật và là sự sống”, con đường dẫn tới cuộc sống hạnh phúc vĩnh cửu với Chúa Cha.
Ông Philípphê nói: “Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện”. Đức Giêsu trả lời: “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Philípphê, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói: “Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha”? Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao?” (Ga 14, 8-10).
Như thế, con người muốn đạt tới Thiên Chúa là “mục đích cuối cùng” thì phải bước đi trên “con đường” mà Đức Giêsu đã đi. Con đường đó là con đường tình yêu: yêu mến Thiên Chúa và yêu thương tha nhân. Anh Nick Vujicic, người không tay không chân, đã tìm thấy hướng đi cho cuộc đời mình nhờ niềm tin vào Thiên Chúa và vào Chúa Giêsu. Anh đã vượt qua những khó khăn trong cuộc sống để tập trung vào việc sống yêu thương. Anh đã từng chia sẻ đại ý như sau: “Giá trị của con người không phải vì giàu hay nghèo, lành lặn hay khuyết tật, mà là tình yêu. Tôi không có hai tay để ôm lấy người tôi yêu, nhưng tôi yêu bằng trái tim chân tình của tôi. Một điều chứng tỏ có tình yêu đích thực là biết tha thứ. Khi còn nhỏ tôi thường bị các bạn trêu chọc, có lúc tôi muốn tự tử vì mặc cảm tàn tật, nhưng rồi tôi ý thức mình cần phải phát huy những cái mình hiện có hơn là những cái mình muốn có mà không thể! Tôi cảm nghiệm rằng khi tha thứ cho người khác tôi được bình an, hạnh phúc. Tôi so sánh người nuôi lòng hận thù giống như người uống thuốc độc mà lại nhằm cho người khác chết! Người không vượt qua được sự hận thù phải chăng cũng là người khuyết tật ?!”.
Tình yêu giàu lòng thương xót của Chúa Giêsu được biểu lộ qua sự tha thứ, tha thứ cho những kẻ làm hại mình, cầu nguyện cho những kẻ nguyền rủa mình, và chúc lành cho những người chúc dữ mình. Khi Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên thập giá, và chính giây phút ấy, Người thốt lên lời cầu nguyện: “Lạy Cha, xin Cha tha cho họ vì họ không biết việc họ làm”. Chúa Giêsu đã chết và đã sống lại để đem lại hạnh phúc vĩnh cửu cho những kẻ tin vào Người “là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống”. Ánh sáng Chúa Kitô như ngọn nến Phục Sinh dẫn đường cho những ai tìm kiếm hạnh phúc. Đó là con đường yêu thương tha thứ vô điều kiện.
“Hợp nhau đây, tôi xin anh chị em rất thân yêu, đang hân hoan tham dự nguồn sáng này, hết tâm kêu xin cùng Chúa uy linh, tha thiết khấn xin lòng Chúa nhân từ… Ước chi ngôi sao mai không bao giờ lặn đi, chính là con Chúa Đức Kitô, Người đã từ ngục tối tăm, huy hoàng chiếu sáng nhân gian, Người là đấng thống trị hằng sống đến muôn đời muôn kiếp vinh quang”. Đó là lời công bố Tin Mừng Phục Sinh được nghe trong đêm Vọng Phục Sinh.
ĐGM. Antôn VŨ HUY CHƯƠNG - Giáo phận Đà Lạt
Bình luận