Nubes, Cloud, Nuée
Mây là hình ảnh Thánh Kinh dùng để diễn tả sự hiện diện của Thiên Chúa qua các cuộc thần hiện, “vừa mặc khải Thiên Chúa hằng sống và cứu độ, vừa che khuất sự siêu việt của vinh quang Ngài” (GLHTCG 697).
Cựu Ước nói đến mây như sự hiện diện của Thiên Chúa giữa dân Ngài, trong các hoàn cảnh qua Biển Đỏ (Xh 14, 19-20), trong sa mạc (Xh 13,21-22), với ông Moisen trên núi Sinai (Xh 24,15.18), lều hội ngộ (Xh 40,34-38)...
Trong ngày cung hiến, mây tràn ngập Đền Thờ Giêrusalem như dấu chỉ Đức Chúa chiếm hữu Đền Thờ (x. 1V 8,10; Ed 10,4). Vinh quang của Ngài rời khỏi Đền Giêrusalem để đến với dân bị lưu đày ở Babylon cũng dưới hình một đám mây (x. Ed 10,3-5.18-22; 11,22-25).
Trong Tân Ước, đám mây xuất hiện trong cuộc hiển dung của Chúa Giêsu, từ đó có tiếng Thiên Chúa phán: “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người” (Mt 17,5). Đám mây nói lên sự hiện diện của Ba Ngôi Thiên Chúa (x. GLHTCG 555).
Vào ngày Quang Lâm, Chúa Giêsu Kitô - Con Người sẽ ngự giá mây trời mà đến trong vinh quang để phán xét và ban ơn cứu độ (x. Mt 24,29-31; Lc 21,27; Đn 7,13; GLHTCG 659).
Tiểu ban Từ vựng - UBGLĐT/HĐGMVN
Bình luận