Sơ Maria Nguyễn Thị Minh, dòng Tiểu Muội Đức Mẹ Lên Trời đang phục vụ tại Bệnh viện Hồi sức Covid-19 (Bệnh viện Ung Bướu cơ sở 2, TP Thủ Đức).
Trước khi quyết định tham gia phục vụ tại tuyến đầu chống dịch Covid-19, sơ cho biết đó là một cuộc đấu tranh tư tưởng không dễ giữa việc ở lại và lên đường: Ở lại vì còn dang dở việc học, khoá thường huấn và tĩnh tâm năm của hội dòng. Đặc biệt theo kế hoạch trong tháng 9, sơ sẽ về Nhà Mẹ ở Pháp để chuẩn bị cho chương trình khấn trọn. Cuối cùng, gác lại mọi kế hoạch riêng, trái tim vẫn thúc giục sơ lên đường dấn thân.
![]() |
Sơ bày tỏ: “Trong cuộc chiến để chọn lựa, có câu Lời Chúa ‘Anh em đã nhận không thì hãy cho không như vậy’, và câu nói của ĐTC Phanxicô, ‘Tôi thà chấp nhận một Giáo hội ra đi bị lấm lem, bị thương tích, bị bầm dập còn hơn một Giáo hội ở trong sự an toàn của mình’, chính là động lực để mình tình nguyện đi phục vụ trong bệnh viện. Mình không lên đường một mình, nhưng mang theo biết bao lời cầu chúc, lời cầu nguyện, tình thương, sự quan tâm của chị em trong dòng, của người thân và của tất cả các tín hữu dành cho anh em tu sĩ thiện nguyện”.
Vì thế, ngày lên đường sơ mang trong mình một niềm vui khôn tả, một niềm tự hào vì là người con của Chúa và của Giáo hội. Đêm muộn, từ bệnh viện, sơ chia sẻ với Công giáo và Dân tộc về công việc hằng ngày:
“Công việc của mình thay đổi khá thường xuyên vì nhiều lý do. Mấy ngày đầu, mình làm ở nhóm dinh dưỡng. Công việc chủ yếu là tiếp nhận phần ăn của công ty và phân phát cho các nhân viên làm việc trong bệnh viện. Bên cạnh đó, chúng mình còn làm việc trong căn tin của bệnh viện là nơi phục vụ bữa ăn sáng, trưa, tối cho các bác sĩ và nhân viên y tế.
![]() |
Ở đây, có nhiều đoàn bác sĩ đến từ các bệnh viện khác nhau trong thành phố cũng như các tỉnh, thành khác nhau như Hải Phòng, Thanh Hoá, Nghệ An..., nên việc đảm bảo các bữa ăn đầy đủ dinh dưỡng là điều cần thiết, để các bác sĩ có đủ sức làm việc.
Từ ngày 27.7 mình và 11 bạn khác được cử đến khoa 8A, là khoa sẽ tiếp nhận các bệnh nhân nặng. Hai ngày nay, chúng mình đang làm vệ sinh và trang bị những dụng cụ cần thiết để đón bệnh nhân.
Những ngày làm việc cùng nhau, mình đặc biệt ấn tượng về tinh thần làm việc của các thiện nguyện viên các tôn giáo: Công giáo, Tin Lành, Phật giáo. Mình thấy không có sự phân biệt, ai cũng vui vẻ, hoà đồng, trách nhiệm và có cùng một tinh thần chung là ‘sống tình nhân ái, tận tâm phục vụ bệnh nhân và cống hiến hết mình vì tinh thần này’. Các nhân viên y tế mang khẩu trang N95 rất đau nhưng họ vẫn chịu đựng để chữa trị, chăm sóc cho bệnh nhân dù cho có căng thẳng và lo lắng về nguy cơ lây nhiễm bệnh.
![]() |
Có một nét đặc trưng nào đó mà qua tiếp xúc và qua cách làm việc, các bệnh nhân nhận biết chúng mình là những người ‘khác thường’. Họ nói các sơ nhẹ nhàng, tận tuỵ và chịu khó, không nề hà bất cứ việc gì. Nhiều người không Công giáo cũng không biết sơ nghĩa là gì, phải giải thích mãi họ mới hiểu. Còn không thì nhiều người hay gọi là ‘các dì phước’.
Mình hy vọng, sự hiện diện của anh chị em tu sĩ một phần nào đó có thể hỗ trợ và giảm đi áp lực công việc cho các bác sĩ và nhân viên y tế, hơn nữa, có thể đem lại niềm an ủi cho các bệnh nhân.
Mặc dù làm việc trong bệnh viện nguy cơ lây nhiễm rất cao, công việc nhiều, nhưng được Đức Tổng Giuse quan tâm, gởi tin nhắn động viên tinh thần; ngài cùng với các ân nhân còn gởi quà cho anh chị em tình nguyện viên nên mọi người đều cảm thấy được tiếp thêm động lực, vui tươi, can đảm làm đoàn chứng nhân của Chúa”.
Ngọc Lan (ghi)
Ảnh: CTV
Bình luận