1.
Hôm nay, chúng ta quy tụ nơi đây, là để gặp nhau và để gặp Chúa. Tất cả chúng ta đều muốn nhớ cách riêng đến thánh lễ lịch sử đã được cử hành tại nhà nguyện nhỏ bé này, trưa ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Nhớ về thánh lễ lịch sử ấy, chúng ta hiếu thảo nhớ ơn Đức cha Cố Micae Nguyễn Khắc Ngữ, vị chủ chăn thánh thiện đã chủ sự thánh lễ đó, với một đức tin vâng phục phó thác tuyệt đối vào Chúa nhân lành.
Nhớ về thánh lễ lịch sử ấy, chúng ta ca tụng thánh ý nhiệm mầu của Chúa nơi Đức cha Giuse Trần Xuân Tiếu. Hôm đó, Ngài là một linh mục trẻ giúp lễ cạnh Đức cha Cố Micae. Nay Ngài đang là chủ chăn giáo phận, và đang chủ sự thánh lễ này tại chính gian cung thánh đã chứng kiến thánh lễ lịch sử 38 năm về trước.
![]() |
Nhớ về thánh lễ lịch sử ấy, chúng ta nhận thức chúng ta là “dân của Chúa, là dân được Chúa dắt dìu nuôi dưỡng”, như Thánh vịnh nói (Tv 99,3). Nên chúng ta phụng sự Chúa với lòng hân hoan và cảm tạ.
2.
Riêng tôi, với kỷ niệm được thụ phong Giám mục theo sắc chỉ của Tòa Thánh trong chính ngày này, tôi nhớ về hình ảnh cộng đoàn dân Chúa tại đây, khi biến cố lịch sử xảy ra.
Dưới ánh sáng Phúc âm, tôi thấy cộng đoàn dân Chúa tại đây lúc đó đúng là một cộng đoàn cầu nguyện và tỉnh thức. Cầu nguyện và tỉnh thức trong tình hình mới đã rất sốt sắng với nhiều thay đổi một cách tự nhiên, nhưng hướng về thực chất Phúc Âm.
3.
Thực vậy, cầu nguyện lúc đó tự nhiên thay đổi. Hầu như ai cũng cầu nguyện một cách rất đơn sơ và riêng tư tập trung vào gặp gỡ Chúa. Cốt yếu là bằng tấm lòng tin cậy, họ gặp gỡ Chúa một cách thân mật. Trong thân mật, họ thấy Chúa bẻ gẫy hết mọi chương trình của họ. Họ thấy ý Chúa rất khác ý của họ. Họ như mất hết, chỉ còn bám vào Chúa mà thôi.
4.
Cũng vậy, tỉnh thức lúc đó tự nhiên thay đổi. Hầu như mọi người dân Chúa đều nghe được thánh ý Chúa là hãy thay đổi lối sống. Hãy bỏ đàng tội, tùng phục thánh ý Chúa.
Thành thực mà nói, hồi đó, tình nghĩa trong gia đình giáo phận là rất đậm đà, gắn bó với nhau, không ai là gánh nặng cho ai, ai cũng cố gắng làm việc lành phúc đức.
Cộng đoàn dân Chúa đã cầu nguyện như thế vì đã tỉnh thức như thế. Kết quả là họ được Chúa yêu thương, được Chúa thánh hóa, được Chúa sai vào giữa lòng dân tộc.
5.
Với cái nhìn dưới ánh sáng Phúc âm trên đây, tôi coi biến cố 30 tháng 4 năm 1975 là cơ hội Chúa dùng để thanh luyện dân Chúa. Thanh luyện này cũng phải được hiểu dưới ánh sáng lời Chúa.
Trong bữa tiệc ly, Chúa Giêsu nói về sự thanh luyện. Chúa phán: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi. Còn cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn” (Ga 15,1-2).
6.
Chúa báo trước, khi thanh luyện, có những cành sẽ bị Chúa chặt đi, và có những cành sẽ được Chúa cắt tỉa.
![]() |
Lời Chúa phán là sự thật. Chính vì thế mà hầu hết chúng ta đều không dám chủ quan. Biết lo bị Chúa coi mình như cành không sinh hoa trái, sẽ bị chặt đi, thì đó là một sự biết lo chính đáng. Biết tạ ơn Chúa, nếu được Chúa coi mình như cành cây có sinh hoa trái, sẽ được cắt tỉa, thì đó là sự biết tạ ơn khiêm nhường.
7.
Đến đây, chúng ta thấy cầu nguyện và tỉnh thức mà Chúa muốn, là điều cần, không phải chỉ cho ngày 30 tháng 4 năm 1975 và những ngày liền sau đó, mà vẫn cần mãi mãi trong mọi hoàn cảnh.
Tôi có cảm tưởng là dân Chúa đang bước vào một cuộc thanh luyện mới.
Trong cuộc thanh luyện này, mỗi người chúng ta có thể sẽ lại bị Chúa bẻ gẫy các công trình và các chương trình, và biết đâu cũng sẽ là cành cây bị Chúa chặt đi, nếu chúng ta để mình bị ác thần khống chế.
Tôi xin phép lưu ý điều này: Quyền lực của ác thần hiện nay rất mạnh.
8.
Trong bữa tiệc ly, Chúa Giêsu đã cầu nguyện với Đức Chúa Cha thế này: “Con không xin Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha gìn giữ họ khỏi ác thần” (Ga 17,15). Ác thần là Satan và những quyền lực của sự ác. Theo lời Chúa trên đây, thì trong cuộc thanh luyện mà Chúa thực hiện, Satan và quyền lực của sự ác sẽ tìm cách giành giật các linh hồn. Do vậy, chúng ta rất cần cầu nguyện và tỉnh thức với một đức tin khiêm nhường theo gương Đức Mẹ Maria.
9.
Mẹ Maria đã “xin vâng” (Lc1,38) trong tinh thần cầu nguyện và tỉnh thức theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần.
Tôi thấy là trong cuộc thanh luyện hiện nay và sắp tới tại Việt Nam, sẽ không thiếu người đơn sơ cùng với Mẹ Maria xin vâng bằng cầu nguyện và tỉnh thức, theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần.
Tôi mong rằng tất cả mọi người chúng ta hiện diện nơi đây đều được là những cành nho như thế, do lòng thương xót vô biên của Chúa.
Với tất cả tấm lòng gắn bó chân thành, tôi xin anh chị em thân mến, thương cầu nguyện cho tôi được luôn trung tín đón nhận những cắt tỉa của Chúa, đặc biệt là trong cuối đời đầy những sa sút và yếu đuối nhưng cũng đầy tin tưởng phó thác nơi lòng thương xót Chúa, trong tinh thần cầu nguyện và tỉnh thức.
Long Xuyên, ngày 30 tháng 4 năm 2013
Bình luận