1.
Từ mấy tháng nay, tình hình thế giới cho thấy có một sự cạnh tranh quyết liệt giữa chiến tranh và hòa bình, khiến nhân loại phải lo sợ, nhất là khi thấy nguy cơ bất ổn là rất lớn.
2.Từ mấy tháng nay, tình hình sức khỏe của tôi có một sự sa sút trầm trọng, khiến tôi hay đợi chờ những cứu nguy. Nhưng nhiều khi đợi chờ lại sinh ra sợ hãi và thất vọng.
3.
Tình hình khách quan và chủ quan như thế thúc giục tôi suy tư về ý nghĩa đời tôi.
Tôi cầu nguyện với Chúa Giêsu. Có một lúc, Chúa Giêsu cho tôi nhớ lại lời Người đã phán xưa với các môn đệ :
4.
“Thật, Thầy bảo thật với các con. Các con sẽ thấy trời mở ra, và các thiên thần của Thiên Chúa lên xuống trên Con Người” (Ga 1,51).
Lời hứa trên đây đem lại cho tôi niềm vui và hy vọng. Tôi khao khát được thấy trời mở ra. Tôi nhận mình tội lỗi, không sao thấy được trời mở ra. Tôi xin Chúa thương gởi đến cho tôi một người hoặc những người nào đó, mà Chúa chọn, để họ giúp tôi nhìn thấy trời mở ra, nhờ vậy mà tôi sẽ thấy được cảnh các thiên thần lên xuống trên Con Người.
5.
Rất may là tôi đã gặp họ. Họ là Mẹ Têrêsa Calcutta và những người giống như Mẹ. Họ có bốn đặc điểm sau đây, mà Chúa Giêsu đã chứng tỏ nơi Người khi Người giảng tại Nadarét.
6.
Một là họ có Chúa Thánh Thần. “Thần Khí Chúa ngự trên tôi. Người đã xức dầu tấn phong tôi” (Lc 4,18).
Tôi nhận thấy nơi họ có một thứ lửa thiêng liêng, đó là lửa mến khiêm nhường.
7.Hai là họ nhắm vào mục đích rõ rệt này là : “Loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo khó” (Lc 4,18).
Tôi nhận thấy nơi họ có những hoạt động cứu độ rất cụ thể đối với các loại người nghèo khổ.
8.
Ba là họ dựa trên nền tảng Lời Chúa, mà đi phục vụ người nghèo.
Họ làm như Chúa Giêsu tại hội đường Nadarét : “Người đứng lên đọc Sách Thánh. Họ trao cho Người sách ngôn sứ Isaia. Người mở ra, đọc và cắt nghĩa” (Lc 4,17).
Tôi nhận thấy nơi họ sự gắn bó mật thiết với Lời Chúa.
9.
Bốn là họ can đảm, cho dù bị dư luận chống phá.
Xưa, tại hội đường Nadarét, ban đầu dân hoan hô Chúa Giêsu. Nhưng liền sau đó, dân lôi Người đến một vực thẳm, định xô Người xuống đó cho chết (x. Lc 4,28-30).
Tôi nhận thấy Mẹ Têrêsa Calcutta và những người giống như Mẹ có những lựa chọn không hợp với dư luận nơi nọ chốn kia. Nhưng Mẹ và những người như Mẹ vẫn can đảm đi theo con đường sống nghèo và lo cho kẻ nghèo theo gương Chúa Giêsu. “Chúa Giêsu băng qua giữa đám đông mà đi” (x. Lc 4,30). Họ cũng vậy.
10.
Chính họ đã giúp tôi nhìn thấy trời mở ra. Tôi đã nhìn thấy gì tại đó?
Thưa: Tôi nhìn thấy chỉ có Chúa Giêsu là Đấng cứu Độ. Người là Đấng Trung Gian duy nhất, dẫn đưa tôi về với Chúa Cha. Người cứu tôi bằng tình thương đầy hy sinh của Người. Người cứu tôi bằng tất cả cuộc đời nghèo khó, khiêm nhường và bằng chính cái chết của Người như của lễ đền tội, để cứu chuộc tôi.
11.
Khi trời mở ra, và được thấy như vậy, tôi vui mừng nhớ lại lời Chúa Giêsu đã phán xưa : “Chúa Cha đã yêu thương Thầy thế nào, thì Thầy cũng yêu thương các con như vậy” (Ga 15,9).
“Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và cắt cử các con ra đi, để các con sinh được hoa trái” (Ga 15,16).
12.
Qua những gì tôi được thấy, khi trời mở ra, tôi thấy tình yêu cứu độ của Chúa được chứng tỏ mạnh mẽ ở sự Người vui lòng chịu đau khổ đến tột độ, ở việc Người chịu chết trên thánh giá như của lễ đền tội cho tôi.
Tôi cũng hãy sống như vậy.
Nghĩa là tôi hãy tham gia tích cực vào cuộc thương khó của Chúa, cũng có nghĩa là tôi hãy biết chia sẻ những khổ cực của những người đau khổ, mà Chúa đã nhận vào mình.
Đó là cái nhìn rất cần phải thực hiện trong đời sống yêu thương của tôi.
13.
Nói tóm lại, khi trời mở ra, và khi tôi được nhìn vào, thì tôi thấy rõ hai nhiệm vụ này của tôi :
+ Một là hãy sống nội tâm sâu.
+ Hai là hãy sống chia sẻ một cách cụ thể và quảng đại những khổ đau của Chúa trong Hội Thánh hôm nay.
Với hai nhiệm vụ đó, tôi thấy tôi cần chỉnh đốn lại nếp sống biến chất đang phổ biến hiện nay :
- Sống hình thức bề ngoài.
- Sống hưởng thụ, tìm lợi lộc như những kẻ buôn bán trong đền thờ, mà Chúa đã xua đuổi.
14.
Nhìn vào trời mở ra, tôi mới thấy tôi phải dành chỗ nào cho Chúa. Chính Chúa là Đấng xét đoán tôi. Chính Chúa là Đấng cứu độ tôi.
Nhìn vào trời mở ra, tôi mới thấy đời tôi phải nuôi dưỡng những hy vọng nào. Hy vọng của tám mối phúc, hy vọng của sự cứu độ từ thánh giá, hy vọng của hạnh phúc được ở bên Chúa đời đời.
Nhìn vào trời mở ra, tôi mới thấy mỗi giây phút hiện tại của tôi vẫn có những mảnh đời đời, khi tôi nhận ra Chúa đợi chờ tôi ở từng biến cố, ở từng giây phút.
Xin hết lòng cảm tạ Chúa đã cho con được thấy trời mở ra một cách nào đó, để con vui sống một cuộc đời đầy ý nghĩa của người con Chúa.
Bình luận