Có cao thấp trong văn hóa không ?

Xưa và nay, những chuyện tranh luận về văn hóa thường không có kết quả mong muốn, bởi rất dễ bị sa vào tâm lý cao thấp. Do đó, sau nhiều suy ngẫm nghiên cứu, các kết luận khoa học mới thống nhất trong văn hóa không có cao thấp, hơn kém. Văn minh thì có sự phân biệt trên dưới, ngược lại văn hóa thì không, tất cả đều bình đẳng về giá trị và cần được tôn trọng.

Ấy vậy mà tư duy cao thấp xem ra vẫn chưa được loại bỏ hoàn toàn. Trái lại có khi lại được đem vào các dự định ứng xử để ban hành. Rõ nhất là việc Hà Nội đang xây dựng quy định về chuẩn mực văn hóa liên quan đến phát ngôn của cán bộ, công chức thành phố, trong đó có dự thảo người lao động trong các cơ quan thuộc thành phố không được nói tiếng địa phương. Lập tức dự thảo gây ra nhiều tranh luận, phản ứng.

Có lẽ các nhà hoạch định dự thảo sa vào tư duy cao thấp trong văn hóa. Người ta nêu vấn đề cơ sở nào để khẳng định ngôn ngữ của Hà Nội là mang tính chuẩn mực và đại diện cho khu vực? Bởi bản thân Hà Nội cũng là một địa phương như bao địa phương khác. Có chăng người Hà Nội phát âm được nhiều người cảm nhận dễ nghe hơn các vùng khác mà thôi! Chính vì thế, không thể lấy âm điệu của địa phương này áp dụng đại trà cho mọi nơi khác. Hơn nữa, nhóm dự thảo cũng quên đi tính chất hội nhập của thủ đô, vốn là nơi quy tụ nhiều thành phần cư dân của cả nước, nên thật khó áp đặt tiêu chí “không được nói tiếng địa phương” với mọi người.

Sở dĩ có tranh luận còn là vì ngôn ngữ dự thảo cũng có vấn đề. Thuật ngữ “tiếng địa phương” phải được hiểu và cụ thể hóa ra sao? Nếu “tiếng địa phương” được hiểu là “phương ngữ” cho một nhóm cư dân chung các đặc điểm văn hóa sử dụng mà khi thoát ra khỏi không gian văn hóa đó, những người ở vùng khác không hiểu được thì chẳng có gì phải bàn cãi. Ngược lại, nếu thuật ngữ “tiếng địa phương” được hiểu là “giọng” (accent) thì đúng là không ổn. Chẳng hạn, một người nói “accent” Nghệ An, nhưng mọi ngôn từ đều chuẩn mực, người nghe hiểu và không bao giờ thắc mắc. Thế mới thấy, trong các quy ước ứng xử, nên sử dụng chính xác các khái niệm cần diễn tả.

Người ta còn lo ngại xa hơn, nếu quy định này được thực hiện thì việc phát huy và dùng nguồn lực nhân tài của thủ đô sẽ bị ảnh hưởng. Bởi lẽ, đây là vùng đa dạng văn hóa và thành phần cư dân. Nhiều người tài bốn phương hội tụ nơi đây để làm việc và phát triển, nay có lẽ nào vì “tiếng địa phương” của mình mà tuột đi mất cơ hội việc làm và tiềm năng phát triển?

Ngôn ngữ là một dạng bản sắc của văn hóa, không phân biệt cao thấp. Bởi vậy, khi còn tư duy cao thấp trong ngôn ngữ nói riêng và trong văn hóa nói chung, thật khó nói tới sự hội nhập và phát triển!

Ngô Quốc Ðông

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Chương trình giao lưu nghệ thuật “Hướng về biên giới, biển, đảo Tổ quốc” năm 2024
Chương trình giao lưu nghệ thuật “Hướng về biên giới, biển, đảo Tổ quốc” năm 2024
Chiều 14.10, Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM đã tổ chức họp báo thông tin về Chương trình giao lưu nghệ thuật “Hướng về biên giới, biển, đảo Tổ quốc” năm 2024.
Ðừng “bình thường hóa” chuyện quấy rối!
Ðừng “bình thường hóa” chuyện quấy rối!
Một nữ nhân viên công sở, sau thời gian dài làm việc đã quyết định xin nghỉ. Cô không ngờ là trong số các đối tác, có người để ý cô từ lâu vì sự làm việc tận tụy, quan tâm, tạo nhiều cơ hội cho họ hợp tác.
Cốm xào tròn vị thu
Cốm xào tròn vị thu
Vào mùa thu mấy năm trước, trong một chuyến công tác vội vàng, tôi có dịp “chạm” vào Thu của Hà Nội, trong trời thu quyện hương cốm mới.
Chương trình giao lưu nghệ thuật “Hướng về biên giới, biển, đảo Tổ quốc” năm 2024
Chương trình giao lưu nghệ thuật “Hướng về biên giới, biển, đảo Tổ quốc” năm 2024
Chiều 14.10, Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM đã tổ chức họp báo thông tin về Chương trình giao lưu nghệ thuật “Hướng về biên giới, biển, đảo Tổ quốc” năm 2024.
Ðừng “bình thường hóa” chuyện quấy rối!
Ðừng “bình thường hóa” chuyện quấy rối!
Một nữ nhân viên công sở, sau thời gian dài làm việc đã quyết định xin nghỉ. Cô không ngờ là trong số các đối tác, có người để ý cô từ lâu vì sự làm việc tận tụy, quan tâm, tạo nhiều cơ hội cho họ hợp tác.
Cốm xào tròn vị thu
Cốm xào tròn vị thu
Vào mùa thu mấy năm trước, trong một chuyến công tác vội vàng, tôi có dịp “chạm” vào Thu của Hà Nội, trong trời thu quyện hương cốm mới.
Ngày xưa nhà nghèo nhưng toàn ăn “đặc sản”
Ngày xưa nhà nghèo nhưng toàn ăn “đặc sản”
Sinh ra và lớn lên ở mảnh đất Bạc Liêu trù phú, từ bé tôi đã rành chuyện mò cua bắt ốc hái rau, nắng gió tưới tẩm suốt thời thơ ấu cho đến lúc trưởng thành.
Tháng 10 về, nhớ giờ đọc kinh đài năm ấy
Tháng 10 về, nhớ giờ đọc kinh đài năm ấy
Mỗi đền đài đều có giờ đọc kinh riêng. Ở xóm tôi, cứ 6 giờ tối sẽ có tiếng kẻng vang lên để mọi người tề tựu nơi những hàng ghế đá dưới chân đài. Tụi trẻ con thích tranh ngồi những ghế đầu, sau đó là các bà, các...
Ðừng gây áp lực cho con!
Ðừng gây áp lực cho con!
Thông thường, trẻ xuất thân từ gia đình nghèo khó, cha mẹ lao động cực nhọc, dễ bị áp lực phải học giỏi để vượt qua nghịch cảnh, bù đắp sự hy sinh của gia đình. Thế nhưng, với con nhà giàu, có cha mẹ giỏi, gia đình truyền thống...
Mỗi người có một lựa chọn khác nhau
Mỗi người có một lựa chọn khác nhau
Một cô gái trẻ đi tham gia cuộc thi nhan sắc và khả năng trình diễn sân khấu. Cô tự tin, dấn thân vào thế giới hào nhoáng của ánh đèn, của rực rỡ hôm nay và chưa biết ngày mai. Mạng xã hội và những chiêu trò truyền thông...
Người nhạc sĩ 40 năm dấn thân với ca đoàn
Người nhạc sĩ 40 năm dấn thân với ca đoàn
Được nhiều người biết đến với các sáng tác nổi tiếng như Hồn tôi khát Chúa, Cảm mến tình ngài, Tình yêu đó, Lấy chi đáp đền, Bên Mẹ La Vang…, nhạc sĩ Nhật Minh (tên khai sinh là Nguyễn Văn Minh) gắn bó với ca đoàn của giáo xứ...
Điều đọng lại ở các trung tâm hành hương kính Ðức Mẹ
Điều đọng lại ở các trung tâm hành hương kính Ðức Mẹ
Với mỗi tín hữu, viếng thăm các trung tâm hành hương kính Ðức Mẹ dường như không còn là chuyện xa lạ. Trong lòng từng người, ắt cũng sẽ có những ấn tượng khó phai với một vài nơi chốn thiêng liêng ấy…