Tấm lòng của cha

Hồi nhỏ tôi không hợp tính với cha lắm, trong nhà chỉ thân với má, chuyện gì cũng tâm sự cùng má.

Cha là người vẫn đưa đón tôi đi học. Sáng nào, ông cũng đi đặt lú cua ngoài sông rồi tranh thủ dẫn tôi vào một quán ăn sáng trước khi tới trường. Dẫu vậy, tôi vẫn không thể thân với cha được, hễ đến gần là lại bực bội, có lúc còn cọc cằn với cha khiến ông rất buồn. Má cũng hay rầy tôi vì chuyện này, “dầu sao ổng cũng là cha bây, làm sao được thì làm chứ má thấy vậy coi không đặng”... Tôi biết vậy nhưng vẫn không cải thiện được tình cảm của mình với cha. Khi tôi học lớp hai thì má sinh em bé. Ba má rất cưng em, ai cũng bảo coi chừng tôi bị ra rìa. Từ lúc có em trai thì cha dồn hết tình thương cho nó. Tôi lớn nên tự đi xe đạp, em thay tôi ngồi đằng trước để cha chở đi học. Có khi vì em mà cha la tôi khiến tôi và cha ngày càng xa cách.

Cha và con

Mãi sau này khi lớn khôn, đi học xa nhà, tôi mới cảm nhận được tấm lòng của cha. Mặc dù cha không gọi điện hỏi thăm tôi nhiều bằng má nhưng mỗi khi về thăm nhà là cha hay cho tiền và nói “con cầm lấy, muốn ăn gì thì có cái mà mua”... Tôi còn nghe má kể hễ nghe tin tôi về nhà chơi là cha mua sẵn tay lưới để giăng cá nấu canh chua cho tôi ăn, món canh chua bông so đũa mà tôi thích nhất. Có năm, cha đau ruột thừa phải đi bệnh viện thị xã phẫu thuật, song cha dặn má đừng cho tôi hay, sợ con lo lắng học không được, đến khi cha xuất viện về nhà, tôi nghe dì ba nói mới biết.

Không biết từ lúc nào, tôi cảm thấy mình thương cha quá đỗi, có phải khi sống chung một nhà, nhiều thứ mình không nhận ra, hay khi va chạm cuộc sống mới thấy người thương mình nhất chỉ có cha mẹ mà thôi?

Đúng là thời gian có sức mạnh cảm hóa lòng người nhưng cũng lấy đi của con người ta nhiều thứ. Thời gian cho tôi suy nghĩ và cảm nhận được tình thương của cha, thấy hối hận vì những hành động trước đây của mình. Nhưng thời gian cũng lấy đi tuổi trẻ của cha, để lại trên đôi tay những vết chai sần, bàn chân nứt nẻ với những móng chân đóng phèn, mái tóc lốm đốm bạc và những cơn đau nhức mỗi khi đêm về. Tôi còn nhớ năm đó, nội tôi bệnh và qua đời, cha là người đau khổ nhiều nhất, có lúc tôi chợt thấy cha ngồi một mình như suy nghĩ gì đó rồi khóc, lúc ấy tôi mới hiểu cha cũng là người rất tình cảm, chỉ có điều tình cảm ấy được chôn giấu tận đáy lòng không thể hiện ra bên ngoài cho ai biết. Cha vốn là một tân tòng, khi cưới má mới theo đạo nhưng có thời gian bỏ bẵng không đi nhà thờ. Nội mất được một năm thì cha tôi trở lại đạo, nghe má nói, hễ tới Chúa nhật là cha chủ động nhắc má đi lễ vì sợ quên…

Đi trên con đường rừng len lỏi ra bến sông, từ xa đã thấy hình ảnh người đàn ông lom khom trên chiếc xuồng ba lá, đang giũ mấy con cá bỏ vô giỏ rồi chèo mái dầm lướt qua mấy bụi dừa nước, tôi bất chợt gọi “cha ơi!”, ông giật mình quay lại nhìn. Cha hỏi “mới dìa hả?” rồi biểu tôi vô nhà lẹ kẻo dính sình. Cha đi bắt cá để lát về nấu canh chua cho tôi ăn như thường lệ mỗi lần tôi về thăm nhà.

Nhìn bóng dáng cha lướt qua mấy bụi chà là rồi mất hút, tôi đứng thẫn thờ, mặt trời tàn lặn trên đám ô rô, ngoài sông nước đang lớn và gió bấc thổi từng đợt thật nhẹ, thật nhẹ…

MINH KHIẾT

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Một tu viện cổ
Một tu viện cổ
Trên đất Cù Lao Giêng có nhiều công trình kiến trúc tôn giáo nổi bật bởi nét cổ kính. Trong đó, tu viện Phanxicô mang nhiều nét đẹp về kiến trúc, không gian lẫn lịch sử.
Cuốn sách kinh của mẹ
Cuốn sách kinh của mẹ
Gia đình tôi có hai chị em. Hồi còn nhỏ, em trai tôi, Đông, mắc bệnh liên miên. Đỉnh điểm là năm tôi 11 tuổi, Đông 5-6 tuổi, đã bị chứng co giật ở vùng cổ và dọc xương sống.
Vũng tàu và các tên gọi địa danh xưa ðến nay (Kỳ 1)
Vũng tàu và các tên gọi địa danh xưa ðến nay (Kỳ 1)
Phường Vũng Tàu của TPHCM mới hình thành trên cơ sở sáp nhập các phường 1, phường 2, phường 3, phường 4, phường 5, phường Thắng Nhì, phường Thắng Tam thuộc thành phố Vũng Tàu cũ.
Một tu viện cổ
Một tu viện cổ
Trên đất Cù Lao Giêng có nhiều công trình kiến trúc tôn giáo nổi bật bởi nét cổ kính. Trong đó, tu viện Phanxicô mang nhiều nét đẹp về kiến trúc, không gian lẫn lịch sử.
Cuốn sách kinh của mẹ
Cuốn sách kinh của mẹ
Gia đình tôi có hai chị em. Hồi còn nhỏ, em trai tôi, Đông, mắc bệnh liên miên. Đỉnh điểm là năm tôi 11 tuổi, Đông 5-6 tuổi, đã bị chứng co giật ở vùng cổ và dọc xương sống.
Vũng tàu và các tên gọi địa danh xưa ðến nay (Kỳ 1)
Vũng tàu và các tên gọi địa danh xưa ðến nay (Kỳ 1)
Phường Vũng Tàu của TPHCM mới hình thành trên cơ sở sáp nhập các phường 1, phường 2, phường 3, phường 4, phường 5, phường Thắng Nhì, phường Thắng Tam thuộc thành phố Vũng Tàu cũ.
Đừng quên đạo hiếu với người còn bên ta
Đừng quên đạo hiếu với người còn bên ta
Tháng Mười Một là dịp đặc biệt để người Công giáo Việt Nam thể hiện trọn vẹn tinh thần đạo hiếu. Truyền thống này không chỉ giới hạn ở việc tưởng nhớ và cầu nguyện cho những người đã khuất, mà còn nhắc nhớ đến trách nhiệm, sự quan tâm,...
Khám phá “siêu két sắt” của châu Âu
Khám phá “siêu két sắt” của châu Âu
Tọa lạc bên trong một biệt thự cổ có bề dày lịch sử, liền kề khách sạn Dorchester sang trọng ở London, có một tòa nhà được xem là két sắt bảo quản đồ vật an toàn bậc nhất châu Âu, nếu không muốn nói là cả thế giới.
Gia đình 3 đời làm nghề giá đỗ truyền thống
Gia đình 3 đời làm nghề giá đỗ truyền thống
Có những nghề mưu sinh giản dị nhưng lại bền bỉ, vững vàng. Gia đình bà Vũ Thị Bích Thủy, giáo dân xứ Phú Thọ Hòa, TGP TPHCM, là minh chứng cho sự bền bỉ ấy với nghề sản xuất giá đỗ truyền thống.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Ngày nay, ở Việt Nam cũng còn gia đình cử hành đủ cả sáu lễ này, nhưng nhìn chung thì suốt chiều dài lịch sử, tầng lớp bình dân đã tinh gọn, kết hợp các nghi thức trên với phong tục tập quán bản địa để tạo thành ba lễ...
Nét đẹp bình dị trong tháng các đẳng
Nét đẹp bình dị trong tháng các đẳng
Những ngày giáp tháng 11, nghĩa trang tại nhiều xứ đạo như khoác lên mình một diện mạo mới. Sự đổi thay này đến từ nghĩa cử cao đẹp, đầy yêu thương mà giáo dân dành cho những người thân đã an nghỉ.
Con kể  Chúa nghe
Con kể Chúa nghe
Tháng trước, tôi theo đoàn công tác tới một giáo xứ ở đảo xa. Cuối ngày, trong lúc chờ xe đón, cha xứ mời tôi ghé nhà xứ uống ly nước dừa.