Hồn xác lên trời hiểu là gì?
Nhìn những bức họa vẽ Đức Mẹ Maria lên trời và các thánh, ta đều gặp thấy những khuôn mặt tươi trẻ, đẹp đẽ, trong vầng hào quang rực rỡ để diễn tả hạnh phúc thiên đàng. Nhiều tín hữu tự hỏi: sau một thời gian ở cùng thánh Gioan và các môn đệ Chúa Giêsu vào thời Giáo hội sơ khai, thì Mẹ được Chúa đưa lên trời cả hồn lẫn xác vào tuổi 50-60. Vậy sao lại vẽ Đức Mẹ trẻ đẹp như thiếu nữ 18-20? Đúng là sau cái chết, xác con người biến đổi để không già nữa, vậy con người được sống lại với hình hài vào tuổi nào? Có còn mang những khuyết tật xấu xí, thậm chí những vết thương như trên người Chúa Giêsu Phục Sinh không?
Thân xác con người là một cấu trúc vô cùng phức tạp, nhất là bộ gen người. Có khoảng 75 ngàn tỷ tế bào trong cơ thể của một con người bình thường. Mỗi ngày có hàng triệu trong số các tế bào này được thay thế. Các tế bào này không ngừng trao đổi chất với môi trường bên ngoài, sinh ra, tăng trưởng, rồi chết đi. Nhờ vậy, con người mới có thể sống động.
Rất nhiều người quá chú trọng đến đời sống thể xác và bỏ quên sự phát triển tinh thần. Họ tìm cách ăn uống, chăm sóc cơ thể cho thật xinh đẹp… Nhưng đời sống văn hóa và tinh thần của họ lại nghèo nàn, kém cỏi!
Tuy nhiên, mỗi người lại cảm nhận rằng, dù thể xác gồm những chất vô cơ, hữu cơ biến đổi không ngừng, thì cái giữ cho mình vẫn là một con người trong suốt mấy chục hay cả trăm năm sống để biết suy nghĩ, yêu thương, biết giận hờn, ghen ghét, biết sống hào hùng hay tủi nhục, biết hành động chính trực hay lừa dối, lại là tinh thần, là linh hồn, là phần tinh túy thiêng liêng. Chính tinh thần này định hình cho thân xác, vì chỉ có tinh thần mới vượt khỏi những giới hạn của vật chất, không gian, thời gian, để làm cho ta sống mãi.
Cuộc sống lại và sống mãi của từng người bắt đầu ngay khi bước qua ngưỡng cửa ngăn cách giữa đời sống trần thế và đời sống vĩnh hằng. Cái chết chỉ là mặt trái, mặt tiêu cực của sự sống, vì không ai chết cả. Tất cả mọi người được Thiên Chúa hằng sống tạo dựng, nên tất cả đều đang sống vì Ngài là Thiên Chúa của người sống, chứ không phải của kẻ chết (x. Mt 22,32; Mc 12,27; Lc 20,38). Vì thế, khi bước qua ngưỡng cửa đó, các vật chất trong thân xác ngừng chuyển hóa và biến đổi để mặc lấy một thứ vật chất mới mẻ như thân xác sống lại của Đức Giêsu. Đó là tình trạng sống của Đức Giêsu Phục Sinh, Đức Maria hồn xác lên trời và mọi người đã khuất. Như thế, cái chết thật sự là một ân huệ, dù có vẻ tang thương.
Để có thể hiểu được thể xác sống lại mang hình hài tươi trẻ, xinh đẹp, hạnh phúc như thế nào, phải tìm hiểu về tinh thần của mỗi người đã có trong cuộc đời trần thế. Khi bước qua ngưỡng cửa của sự sống, trở về với Thiên Chúa là cội nguồn của sự sống và của chân thiện mỹ, mỗi người sẽ thấy ngay định mệnh tốt đẹp của mình tùy theo tinh thần mà mỗi người đã định hình cho thể xác.
Bất cứ một hành động yêu thương, tích cực, cao quý, tốt đẹp nào đều ghi một điểm sáng trong tinh thần của mỗi người. Ngược lại, bất cứ một hành động thù ghét, thấp hèn, xấu xa, tiêu cực nào đều ghi điểm tối trong tinh thần thì phải tẩy xóa cho sạch nếu muốn sống hạnh phúc mãi mãi bên Chúa.
Vì thế, tình trạng hồn xác lên trời tùy thuộc vào sự cố gắng của mỗi người gắn bó với Đức Giêsu Kitô, vì Người là sự sống lại và sự sống muôn thuở của con người. Người đã chết để đền tội, hòa giải con người với Chúa Cha và đã sống lại để chia sẻ cho nhân loại sự sống của chính Thiên Chúa. Đức Maria hồn xác lên trời chính là gương mẫu để mỗi người tìm được ân huệ ấy cho mình.
Noi gương Mẹ Maria hồn xác lên trời
Tín điều “Đức Maria hồn xác lên trời” được Đức Giáo Hoàng Piô XII xác định qua Tông hiến “Thiên Chúa vô cùng đại lượng”, năm 1950. Mẹ Maria được ơn này trước hết vì là Mẹ Thiên Chúa, sinh ra Đức Giêsu Kitô, Đấng ban sự sống vĩnh hằng, nên Mẹ phải được Đức Giêsu làm cho sống và cho thân xác Mẹ được nên giống thân xác của Người, nghĩa là không bao giờ bị hư hoại.
“Thân xác Mẹ được đưa về trời vì Mẹ kiều diễm, thân xác đồng trinh của Mẹ hoàn toàn thánh thiện, hoàn toàn thanh khiết và đích thực là nơi Thiên Chúa ngự. Nhưng vì là thân xác con người, nên phải được biến đổi mới có thể đạt tới cuộc sống tuyệt vời, bất hoại. Chính thân xác Mẹ nay sống động, vinh hiển, rạng ngời, toàn vẹn và được thông chia sự sống hoàn hảo”. Trong suốt cuộc đời trần thế, Mẹ đã kết hợp trọn vẹn từng giây phút với Thiên Chúa Ba Ngôi và với Đức Giêsu, con của mình, nên không một vết bụi tội lỗi nào bám vào được linh hồn của Mẹ. Vì thế, thân xác ấy không thể tan thành bụi đất, vì được linh hồn Mẹ định hình một cách trọn vẹn.
Mẹ là gương mẫu cho sự kết hợp nhiệm mầu của con người với Chúa Giêsu, từ lúc Mẹ đón nhận Ngôi Lời Thiên Chúa qua tác động của Chúa Thánh Thần, cho đến phút cuối cùng của Người khi đứng bên thập giá. Mẹ cũng kết hợp với Giáo hội là thân thể nhiệm mầu của Đức Giêsu, Đấng đã hoàn toàn chiến thắng tội lỗi và các hậu quả của tội lỗi, thì cuối cùng Mẹ cũng chiến thắng được tội lỗi và tử thần. Nhờ đó, Mẹ được gìn giữ vẹn toàn, cả hồn lẫn xác được đưa về hưởng vinh quang cao cả trên trời.
Hình ảnh của “Người Phụ Nữ, mình khoác mặt trời, chân đạp mặt trăng và đầu đội triều thiên 12 ngôi sao” (Kh 12,1) mô tả người phụ nữ thiên giới nhận được vinh quang. Đó vừa là hình ảnh sống động, tươi trẻ của Mẹ và cũng là của người tín hữu khi kết hợp với Đức Giêsu. “Quả thế, như mọi người vì liên đới với Ađam mà phải chết, thì mọi người nhờ liên đới với Đức Kitô, cũng được Thiên Chúa cho sống” (1Cr 15,22).
Vì thế, khi giữ cho tinh thần mình luôn tích cực, chăm chỉ học hành, làm việc hăng say, yêu thương quảng đại và từ bỏ trọn vẹn như Người Mẹ Thánh, là mỗi người đang định hình cho thân xác mình mỗi ngày một tươi trẻ, xinh đẹp hơn, dù vẫn là con người yếu đuối, tội lỗi. Đến một ngày nào đó cuộc định hình này trọn vẹn, từng người sẽ cảm nghiệm được tình trạng thiên đàng của mình.
Linh mục Antôn Nguyễn Ngọc Sơn
Bình luận