Nhớ vị rau đắng quê nhà

Ngày ấy, quê tôi hầu như nơi nào cũng có rau đắng. Chẳng ai trồng loại cây tầm thường ấy nhưng chúng mọc khỏe, phủ khắp đường đi, bờ lúa, góc vườn... Thời gian khổ, người ta không ưa rau đắng (vì nó đắng) nhưng vẫn phải ăn để sống, để tồn tại. Nếu như bo bo, khoai mì, khoai lang được xem là “cơm độn” thì rau đắng có thể nói là “thức ăn độn” của dân nhà nghèo. Bởi từ rau đắng, người ta có thể chế biến thành nhiều món ăn khác nhau, mang hương vị dân dã rất đặc trưng như rau đắng xào mỡ, rau đắng luộc chấm chao, hay rau đắng nấu canh...

Nhớ những ngày còn bé, cũng như bao đứa trẻ trong xóm, tôi rất ghét rau đắng vì cái vị nhân nhẩn đặc trưng của nó. Nhưng nhà nghèo thì lấy gì có thịt, cá để con cái dùng. Ba tôi mới bảo mẹ xào rau đắng trộn lẫn với rau muống để tôi dễ ăn. Rồi ba bảo: “Rau đắng nếu ăn sống thì rất đắng, nhưng khi chế biến xào, nấu thì chất đắng ấy vơi đi. Con cứ ăn thử với cơm sẽ cảm nhận được. Khi cho vào miệng hơi nhân nhẩn, nhưng khi đã nuốt vào cổ họng thì lại có vị ngọt lạ kỳ. Cũng như khổ qua vườn mà thôi”. Nếu không ăn thì phải buộc nhịn đói nên tôi nghe lời ba gắp từng sợi rau đắng kèm rau muống xào mỡ cho vào miệng. Hơi đắng đấy, nhưng ăn kèm thế này cũng bớt đắng được phần nào. Từ từ, tôi quen với cái vị rau rồi dần nghiện nó lúc nào không biết.

Những ngày ba đi giăng lưới có mớ cá rô ngon, không nỡ bán, đưa cho mẹ mang nấu canh rau đắng cho chúng tôi dùng. Bữa đó, anh em chúng tôi vét đến hạt cơm cuối cùng trong nồi. Cá rô đồng vốn dĩ đã ngọt, đem nấu với canh rau đắng thì khỏi phải chê. Cái vị đắng chát của rau hòa với vị ngọt của cá tỏa ra, khiến cho bát nước canh đậm đà, thơm bát ngát, mà rau đắng cũng không còn “đáng ghét” nữa. Những lúc thấy anh em chúng tôi ăn uống ngon miệng thế này, ba cười rồi lại “khóc vui” vì có một bữa cơm thịnh soạn cho con cái. Buồn vì cái nghèo cứ đeo đẳng không dứt. Rau đắng bước vào cuộc đời gia đình tôi trường kỳ, luôn có mặt trong những bữa ăn và được biến tấu thành nhiều món khác nhau. Mãi sau này, chúng tôi dù đi học xa nhà, ra trường đi làm, nhưng vẫn không thể nào quên cái thời khốn khó, nhất là nhớ về đĩa rau đắng xào mỡ thuở nào. Cái vị đắng dân dã ấy chẳng những đi vào vị giác tôi mà cả sâu thẳm trong trái tim tôi. Nó không chỉ là hương vị gắn liền với quê hương, ký ức tuổi thơ mà còn mang một nét giản dị rất riêng của món ăn nơi vùng quê nghèo thuở ấy.

NGUYỄN THANH VŨ

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Đức Giáo Hoàng Lêô XIV cầu nguyện cho các nạn nhân thiên tai tại Châu Á
Ngày 28.9.2025, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã ngỏ lời với cộng đoàn tín hữu đang tập trung tại quảng trường thánh Phêrô đông đảo.
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Hội thảo khoa học “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực tiễn”
Sáng 26.9.2025, tại Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM, Viện Nghiên cứu Khoa học Xã hội và Nhân văn đã tổ chức hội thảo khoa học cấp quốc gia với chủ đề “Tôn giáo và Nghệ thuật: Lý luận và Thực...
Món quà của những ngày yếu đuối
Món quà của những ngày yếu đuối
Lớn lên trong môi trường Công giáo, tôi đã quen với những lời dạy, những lễ nghi,  nhưng tôi chưa thể thực sự sống với điều đã học.
Công giáo Việt Nam  và văn hóa dân tộc
Công giáo Việt Nam và văn hóa dân tộc
Khi quy chiếu theo triết lý Âm - Dương, nền tảng của các nền văn hóa Á Đông, thì văn hóa Việt Nam thiên về âm tính.
Áp lực của người cầm phấn
Áp lực của người cầm phấn
Ngày 15.9.2025, Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành Thông tư 19 về khen thưởng, kỷ luật học sinh, trong đó bỏ hình thức đình chỉ học tập và đuổi học, nhưng nhấn mạnh về bản kiểm điểm, nhắc nhở và phê bình nghiêm khắc nếu học sinh vi...
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Bí thư Thành ủy TPHCM Trần Lưu Quang thăm Tòa Tổng Giám mục Tổng giáo phận TPHCM
Chiều ngày 24.9.2025, đoàn đại biểu Thành ủy - HĐND - UBND - Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM do ông Trần Lưu Quang, Bí thư Trung ương Đảng, Bí thư Thành ủy TPHCM, làm trưởng đoàn đến thăm Tòa Tổng Giám mục TGP TPHCM.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...