Liệu có cần “vé ưu tiên” ?

Tôi thấy vào các ngày lễ Tết, các phụ huynh thường tìm cách gặp riêng và đưa phong bì hoặc tặng quà cho cô giáo và cô bảo mẫu với hy vọng: con mình sẽ được “ưu tiên”. Cháu bé nhà tôi vốn nhút nhát, ít nói, tuy rất hiểu chuyện. Có lẽ vì nhà tôi thuộc diện neo đơn nên cháu ít cơ hội giao tiếp với người khác. Liệu tôi có cần học theo các phụ huynh khác, tìm cách “gây thiện cảm” để cô chú ý đặc biệt đến cháu?

(Một bạn gọi đến từ số ĐT: 0908…)

Con đi học không phải chỉ học những kiến thức trong chương trình mà còn học được nhiều thứ khác nữa, như rèn luyện được nhân cách tốt: trung thực, thật thà, tự giác để sau này chủ động và có trách nhiệm trong công việc, cuộc sống.

Bé lần đầu rời nhà đến sống với cô và các bạn. Việc cháu cần học là sống tốt, hòa nhập và hòa đồng với các bạn, chấp nhận mọi cuộc chơi nếu có, chiến đấu nếu cần, học cách sống còn trong mọi cuộc chiến nho nhỏ ở trường. Đây là cách để con người bé nhỏ này trưởng thành dần dần trên bước đường đời.

Bạn đừng dành cho con mình bất kể một lợi thế nào so với các bạn trong cuộc “cạnh tranh” giữa lũ trẻ với nhau. Nếu có lợi thế mà chiến thắng thì còn vẻ vang gì nữa, phải không bạn? Không có chút lợi thế nào mà vẫn “tồn tại và phát triển” thì con sẽ ngày càng mạnh mẽ và tự tin.

Cứ để con bị cô phạt tơi bời nếu quên sót, không làm đúng yêu cầu của lớp. “Nghề” của cô là dạy các cháu học và giám sát việc đó. Vì thế, cha mẹ không cần phải tranh giành trọng trách đó của cô. Việc con bị phạt, bị xấu hổ một chút ở lớp có thế sẽ là một cách để con hiểu về kỷ luật và biết sống có “trật tự” hơn.

Đừng can thiệp nếu chẳng may con bị “đì”. Thực ra, việc bị trù dập lúc bé chẳng có gì gọi là quá ghê gớm. Các cô giáo có quá nhiều việc để làm, giả sử có cố tập trung “hành hạ” một đứa trẻ cũng chỉ có thể một chốc một nhát trong ngày hoặc trong tuần. Harry Potter cũng bị giáo sư Snape trù dập, chẳng ai xông ra can thiệp hay nịnh nọt tha cho thằng bé. Sự trù dập ấy đã khiến cậu cứng cáp hơn, trưởng thành hơn và hiểu cuộc đời hơn.

Cha mẹ chỉ cần đóng vai “giám sát viên” nhắc nhở con thực hành những gì cô dạy ở lớp: rửa tay, tự đi giày và mặc quần áo, tự xúc ăn, ngủ đúng giờ, thưa gửi lễ phép, học hát học múa... Thỉnh thoảng khen ngợi khi con làm tốt, để bé có động lực tiếp tục tự giác làm và sau này sẽ tự mình giải quyết những bài tập về nhà.

Cha mẹ đừng vội giải đáp các thắc mắc của con về bài học. Làm vậy con sẽ ỉ lại, đến lớp không tập trung nghe cô giảng nữa (vì biết nếu không hiểu thì kiểu gì mẹ cũng sẽ giảng). Hãy để con biết rằng nó không nghe giảng thì chỉ có thiệt và không hiểu bài, vì ngoài cô ra, chẳng ai giúp nó hết!

Xin nhắc lại, bạn có thể cảm ơn cô, tặng quà vì tình thân và lòng cảm kích trước những vất vả của cô, hoàn toàn không phải là nhằm mục đích “mua vé ưu tiên” cho con! Mà thật ra cô sẽ không thể nhớ hết các học sinh nếu cha mẹ nào cũng có lời nhờ vả, nhưng sự thể hiện của con ở lớp, tính cách của con, nét dễ thương của con sẽ khiến cô nhớ về con nhiều hơn. Điều đó đến từ ấn tượng của chính con. Vì thế, hãy để con tự thể hiện mình.

Bạn thân mến, yêu con, lo lắng cho con chẳng có gì sai cả. Có điều, chúng ta đừng để nỗi lo đó cản trở sự trưởng thành của trẻ. Hãy dũng cảm vượt qua nỗi lo lắng sợ hãi và để bọn trẻ tự thân vận động ở trường và tự giải quyết công việc học hành của mình.

THS – BS Lan Hải

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Chuyện đưa rước con đi học
Chuyện đưa rước con đi học
Mối bận tâm của cha mẹ hôm nay, ngoài việc lo học phí, mua đồng phục, sách giáo khoa, tập vở đầu năm học, còn có mối lo hằng ngày đưa đón con đi học.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Chuyện đưa rước con đi học
Chuyện đưa rước con đi học
Mối bận tâm của cha mẹ hôm nay, ngoài việc lo học phí, mua đồng phục, sách giáo khoa, tập vở đầu năm học, còn có mối lo hằng ngày đưa đón con đi học.
Tô canh bún ngày xưa
Tô canh bún ngày xưa
Tôi vẫn nhớ những bữa xế ở quê ngày còn nhỏ, khi mẹ bưng một tô canh bún nóng hổi đặt trước mặt mình. Đó thường vào lúc một buổi chiều mưa ướt trời ở quê nhà.
Thú vị chợ chuyên doanh
Thú vị chợ chuyên doanh
Trên quốc lộ 80 hướng về Rạch Giá, có một đoạn ngắn thôi, hai bên xanh bóng dừa, ven lộ là những trái khóm chín vàng xếp ngay ngắn trên các kệ, thành cái chợ độc đáo lộ thiên hấp dẫn khách lại qua, dù có khi chỉ kịp nhìn...
Hòa bình không hiển nhiên  như không khí
Hòa bình không hiển nhiên như không khí
Trong một chủ đề bàn luận về phim dã sử chiến tranh, có người hỏi: “Cớ sao nhiều người cứ thích phim chiến tranh thế nhỉ? Ra rạp xem phim cốt để giải trí, sao không chọn những bộ phim hài hước, vui vẻ để xem mà phải xem phim...
ChatGPT và bạn tôi
ChatGPT và bạn tôi
Bắt đầu khám phá ChatGPT theo hướng dẫn của một chuyên gia trên YouTube, tôi đã có lúc hết hồn hết vía bởi AI có sự “thông minh”, trả lời nhanh, giàu thông tin…
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Khi ba mẹ cùng con trải nghiệm AI
Ngày càng nhiều phụ huynh tìm cách dạy con cách sử dụng trí năng nhân tạo (AI), khi nhận thấy những công cụ này sẽ trở thành “trợ lý cá nhân” hỗ trợ học tập, công việc và đời sống hằng ngày.
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Cừu nấu nho món ngon Ninh Thuận
Dải đất dài ven biển Ninh Thuận được mệnh danh là “miền viễn tây của Việt Nam” bởi cái nắng, cái gió khô cằn. Đến với xứ sở này, hình ảnh rất nhiều những đàn cừu tung tăng trên đồng cỏ hoang sơ, chạy dọc đồi cát ven biển tạo...
“Tuổi này khó bảo lắm!”
“Tuổi này khó bảo lắm!”
Một cô gái ngấp nghé 30 tuổi luôn đối diện với những lời cằn nhằn, giục giã của mẹ về việc kết hôn. Đôi khi tan làm, cô cùng bạn bè đi chơi đến khuya, về thấy mẹ đang bắc ghế ở cửa, cứ ngỡ mẹ sẽ mắng mỏ con...
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Hương vị Trung Thu trước lúc trăng tròn
Trung Thu lại sắp về, và với trẻ con, sự háo hức chờ đợi cũng đã là một niềm vui. Ở Hà Tiên, thật sớm tôi đã được mời bánh Trung Thu thơm lừng. Câu chuyện tết trăng tròn hàng năm từ thuở xa lắc của người phương Đông thành...