Nhật ký mùa ôn thi

Ngày…tháng…năm…

Tôi bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi đại học bằng một ngày ngồi soạn lại tất cả sách vở. Dẹp qua một bên những quyển sách Toán, Lý, Hóa khô khan, tôi tập trung vào “chiến đấu” với Văn và Sử. Vốn là hai môn yêu thích nên đối với tôi, học không phải là vấn đề. Nhưng ngôi nhà người hàng xóm đang xây lại, tiếng búa, tiếng nện, tiếng gạch và tiếng nói, cười, hát ầm ĩ khiến mấy bài thơ, mấy sự kiện không chui vào đầu được. Tôi bắt đầu để ý tìm xem nơi nào có thể tiện để học bài mà không bị quấy nhiễu bởi tiếng ồn.

Ngày…tháng…năm…

Sáng sớm tinh sương. Sau thánh lễ sáng thường ngày, tôi phụ các nữ tu dọn dẹp sách hát, kê lại vài chiếc ghế, sau đó ôm sách lui vào một góc cầu thang dưới chân gác đàn. Đó là vị trí đặc biệt mà tôi đã tìm ra để ôn thi. Tranh thủ một chút thời gian gần tiếng đồng hồ sau lễ sáng, tôi xin phép cha xứ được ngồi đó, tận dụng không khí yên tĩnh, thanh tịnh nơi thánh đường để ôn bài. Vốn giúp lễ cho cha lâu năm nên khi hỏi xin, tôi được cha vui vẻ nhận lời ngay. Không chỉ vậy, cha còn dặn các ông từ, các cô bà trong hội hiền mẫu khi dọn nhà thờ ít gây ồn ào để khỏi ảnh hưởng tôi. Thầm cảm ơn cha và mọi người, tôi chú tâm vào bài học, lâu lâu ngước lên nhìn bàn thờ, nhìn tượng Đức Mẹ mỉm cười, lòng thư thái.

Ngày…tháng…năm…

Còn gần tuần nữa sẽ đến ngày thi, chỉ ngày mốt nữa là tôi lên xe vào Sài Gòn đem theo sự kỳ vọng của ba mẹ và người thân. Bài vở cũng đã thuộc, kiến thức nắm khá vững, tôi không ngồi vào một góc để học nữa. Tôi đi dạo quanh nhà thờ, dưới tán cây si già, vừa dạo vừa lẩm nhẩm lại bài. Gió mát, tiếng lá cây rì rào, hương hoa sứ thoang thoảng. Một không gian ôn bài tuyệt vời.

Ngày…tháng…năm…

Hôm nay, tôi lại ngồi ở chân cầu thang cũ, nhưng không còn là một đứa đang ôn thi nữa. Ba năm trôi qua, giờ tôi đã là cậu sinh viên sắp sửa tốt nghiệp đại học. Về lại chốn cũ nơi từng cưu mang mình những ngày ôn thi đầy căng thẳng, bao kỷ niệm ùa về. Nhà thờ vẫn thế, vẫn cây si già theo tuổi giáo xứ. Chỉ có con người mỗi ngày lại lớn lên, khác đi, bị những xô bồ cuộc sống chi phối. Nhưng dẫu đời có thế nào, thì nơi quê nhà, giáo xứ thân thương, vẫn luôn dang vòng tay chờ đón tôi, mong ngóng đứa con từng gắn bó và hằng như vậy. Những ngày này, nhìn các bạn trẻ ôn thi, tôi cứ nhớ những ngày xưa của mình. Mùa thi của tôi luôn có Chúa ở bên.

ĐÌNH BẢO

(Sinh viên Đại học KHXH&NV TP.HCM)

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Khi sơ là cô giáo nơi đảo xa
Khi sơ là cô giáo nơi đảo xa
Vài năm trở lại đây, quần đảo Hải Tặc trở thành địa danh được rất nhiều khách du lịch biết đến. Dẫu cái tên chỉ là dân gian truyền tụng (tên hành chính là xã đảo Tiên Hải), nhưng nhờ đó mà gây ấn tượng và hấp dẫn bất cứ...
Bước vào “thế giới số” của con
Bước vào “thế giới số” của con
Ngày nay, thiếu niên hay trẻ em đều ít nhiều có một khoảng thời gian “sống” trong thế giới số thông qua một chiếc điện thoại thông minh hay máy vi tính, thiết bị điện tử…
Hà Nội cuối mùa Thu
Hà Nội cuối mùa Thu
Người Việt mình, nhất là người miền trong, ai cũng mong có ít nhất một lần đến Hà Nội. Nhưng không phải mọi người đều có cơ hội đặt chân lên đất Thăng Long xưa cũ.
Khi sơ là cô giáo nơi đảo xa
Khi sơ là cô giáo nơi đảo xa
Vài năm trở lại đây, quần đảo Hải Tặc trở thành địa danh được rất nhiều khách du lịch biết đến. Dẫu cái tên chỉ là dân gian truyền tụng (tên hành chính là xã đảo Tiên Hải), nhưng nhờ đó mà gây ấn tượng và hấp dẫn bất cứ...
Bước vào “thế giới số” của con
Bước vào “thế giới số” của con
Ngày nay, thiếu niên hay trẻ em đều ít nhiều có một khoảng thời gian “sống” trong thế giới số thông qua một chiếc điện thoại thông minh hay máy vi tính, thiết bị điện tử…
Hà Nội cuối mùa Thu
Hà Nội cuối mùa Thu
Người Việt mình, nhất là người miền trong, ai cũng mong có ít nhất một lần đến Hà Nội. Nhưng không phải mọi người đều có cơ hội đặt chân lên đất Thăng Long xưa cũ.
Ái kỷ khác với yêu bản thân
Ái kỷ khác với yêu bản thân
Ái kỷ là cách gọi Việt hóa cho từ Narcisism trong tiếng Anh, chỉ hội chứng tự yêu mình quá mức. Chứng này có thể phát triển thành bệnh tâm lý gọi là “hội chứng rối loạn nhân cách ái kỷ” (Narcissistic Personality Disorder/ NPD).
Chả rươi giữa tiết Thu miền Bắc
Chả rươi giữa tiết Thu miền Bắc
Thuở nhỏ, tôi thường được nghe mẹ nói vào những ngày chuẩn bị đón mùa rươi tháng Chín. Dân gian cũng truyền miệng nhiều câu ca dao tục ngữ về mùa rươi như: “Bao giờ cho đến tháng Mười, bát cơm thì trắng bát rươi thì đầy” hay “Tháng Chín...
Hậu quả khi coi phim tổng tài quá 180 phút
Hậu quả khi coi phim tổng tài quá 180 phút
Ðây không chỉ là câu nói đùa dành cho những người cư xử, suy nghĩ có phần khác thường, đầy mơ mộng, xa rời thực tế, mà còn ám chỉ một nhóm “khán giả” đông đảo mê mẩn không lối thoát trong thế giới các đoạn phim ngắn ngôn tình.
Người ái kỷ quyến rũ nhưng “độc”
Người ái kỷ quyến rũ nhưng “độc”
Trong thần thoại Hy Lạp, có chàng thợ săn tên Narcissus làm biết bao nàng tiên rừng, tiên sông tương tư vì vẻ đẹp nức tiếng.
Gỏi cá trích dọc các xứ biển
Gỏi cá trích dọc các xứ biển
Dải bờ biển Việt Nam kéo dài, mang theo những mùa cá trích nở rộ với thời điểm có thể khác biệt ở mỗi vùng. Dù vậy, món gỏi cá trích ở bất cứ xứ biển nào cũng mang một hương vị thơm ngon độc đáo, đậm đà dấu ấn...
Giếng khoan và nỗi nhớ Miền Tây
Giếng khoan và nỗi nhớ Miền Tây
Thuở xưa, để có một cái giếng vô cùng gian nan, vì hoàn toàn dựa vào sức cơ bắp; nếu là giếng lớn phục vụ cộng đồng, phải huy động cả làng xã hay thậm chí cần sự tham gia của nhà nước mới mong thành công.