Nhật ký mùa ôn thi

Ngày…tháng…năm…

Tôi bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi đại học bằng một ngày ngồi soạn lại tất cả sách vở. Dẹp qua một bên những quyển sách Toán, Lý, Hóa khô khan, tôi tập trung vào “chiến đấu” với Văn và Sử. Vốn là hai môn yêu thích nên đối với tôi, học không phải là vấn đề. Nhưng ngôi nhà người hàng xóm đang xây lại, tiếng búa, tiếng nện, tiếng gạch và tiếng nói, cười, hát ầm ĩ khiến mấy bài thơ, mấy sự kiện không chui vào đầu được. Tôi bắt đầu để ý tìm xem nơi nào có thể tiện để học bài mà không bị quấy nhiễu bởi tiếng ồn.

Ngày…tháng…năm…

Sáng sớm tinh sương. Sau thánh lễ sáng thường ngày, tôi phụ các nữ tu dọn dẹp sách hát, kê lại vài chiếc ghế, sau đó ôm sách lui vào một góc cầu thang dưới chân gác đàn. Đó là vị trí đặc biệt mà tôi đã tìm ra để ôn thi. Tranh thủ một chút thời gian gần tiếng đồng hồ sau lễ sáng, tôi xin phép cha xứ được ngồi đó, tận dụng không khí yên tĩnh, thanh tịnh nơi thánh đường để ôn bài. Vốn giúp lễ cho cha lâu năm nên khi hỏi xin, tôi được cha vui vẻ nhận lời ngay. Không chỉ vậy, cha còn dặn các ông từ, các cô bà trong hội hiền mẫu khi dọn nhà thờ ít gây ồn ào để khỏi ảnh hưởng tôi. Thầm cảm ơn cha và mọi người, tôi chú tâm vào bài học, lâu lâu ngước lên nhìn bàn thờ, nhìn tượng Đức Mẹ mỉm cười, lòng thư thái.

Ngày…tháng…năm…

Còn gần tuần nữa sẽ đến ngày thi, chỉ ngày mốt nữa là tôi lên xe vào Sài Gòn đem theo sự kỳ vọng của ba mẹ và người thân. Bài vở cũng đã thuộc, kiến thức nắm khá vững, tôi không ngồi vào một góc để học nữa. Tôi đi dạo quanh nhà thờ, dưới tán cây si già, vừa dạo vừa lẩm nhẩm lại bài. Gió mát, tiếng lá cây rì rào, hương hoa sứ thoang thoảng. Một không gian ôn bài tuyệt vời.

Ngày…tháng…năm…

Hôm nay, tôi lại ngồi ở chân cầu thang cũ, nhưng không còn là một đứa đang ôn thi nữa. Ba năm trôi qua, giờ tôi đã là cậu sinh viên sắp sửa tốt nghiệp đại học. Về lại chốn cũ nơi từng cưu mang mình những ngày ôn thi đầy căng thẳng, bao kỷ niệm ùa về. Nhà thờ vẫn thế, vẫn cây si già theo tuổi giáo xứ. Chỉ có con người mỗi ngày lại lớn lên, khác đi, bị những xô bồ cuộc sống chi phối. Nhưng dẫu đời có thế nào, thì nơi quê nhà, giáo xứ thân thương, vẫn luôn dang vòng tay chờ đón tôi, mong ngóng đứa con từng gắn bó và hằng như vậy. Những ngày này, nhìn các bạn trẻ ôn thi, tôi cứ nhớ những ngày xưa của mình. Mùa thi của tôi luôn có Chúa ở bên.

ĐÌNH BẢO

(Sinh viên Đại học KHXH&NV TP.HCM)

Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Dành thời gian cho con
Dành thời gian cho con
Một buổi chiều nọ, trong lúc cả nhà đang dạo chơi công viên, tôi bắt gặp một đôi vợ chồng trẻ đang nô đùa với đứa con nhỏ của mình.
Thay đổi thói quen để giữ gìn sức khỏe
Thay đổi thói quen để giữ gìn sức khỏe
Sống an lành, khỏe khắn luôn là ước mong của người đời. Xung quanh chúng ta, thi thoảng vẫn nghe được những tin tức không mấy vui vẻ về người quen, rằng mới phát hiện ra bệnh này bệnh nọ, khiến cho mình lo lắng.
Ba tôi ở nhà thờ Thánh Phaolô
Ba tôi ở nhà thờ Thánh Phaolô
Chúng tôi trao đổi danh thiếp. Nhìn dòng địa chỉ, tôi buột miệng: “Chị ở khu Tên Lửa à? Ba em nghỉ ngơi ở nhà thờ Thánh Phaolô, nên em cũng thường ngang hướng đó”.
Dành thời gian cho con
Dành thời gian cho con
Một buổi chiều nọ, trong lúc cả nhà đang dạo chơi công viên, tôi bắt gặp một đôi vợ chồng trẻ đang nô đùa với đứa con nhỏ của mình.
Thay đổi thói quen để giữ gìn sức khỏe
Thay đổi thói quen để giữ gìn sức khỏe
Sống an lành, khỏe khắn luôn là ước mong của người đời. Xung quanh chúng ta, thi thoảng vẫn nghe được những tin tức không mấy vui vẻ về người quen, rằng mới phát hiện ra bệnh này bệnh nọ, khiến cho mình lo lắng.
Ba tôi ở nhà thờ Thánh Phaolô
Ba tôi ở nhà thờ Thánh Phaolô
Chúng tôi trao đổi danh thiếp. Nhìn dòng địa chỉ, tôi buột miệng: “Chị ở khu Tên Lửa à? Ba em nghỉ ngơi ở nhà thờ Thánh Phaolô, nên em cũng thường ngang hướng đó”.
Phía trước có rừng mơ
Phía trước có rừng mơ
Cuối thời Đông Hán, Tào Tháo chỉ huy quân tiến đánh Trương Tú ở Nam Dương. Binh sĩ của ông phải hành quân dưới cái nắng gay gắt, xung quanh là đất đai khô cằn.
Nhớ cá kho lá nghệ ngày mưa
Nhớ cá kho lá nghệ ngày mưa
Những ngày trời mưa gió, căn bếp của mẹ nghi ngút khói. Những chiếc nồi được nhuộm đen bởi ánh lửa bập bùng, trong cái se lạnh nhè nhẹ đầu đông. Căn bếp ấy không thể thiếu những ấm nước đậu ván, chè tươi thơm thơm dễ chịu. Và cả...
Mỗi lần giúp con học giáo lý là một lần xét mình
Mỗi lần giúp con học giáo lý là một lần xét mình
Con gái tôi sang năm sẽ được lãnh nhận Bí tích Hòa giải và Bí tích Thánh Thể. Nhưng để đủ điều kiện, phải hoàn thành việc học giáo lý và thuộc một số kinh cơ bản.
Trưởng thành từ nếp nhà
Trưởng thành từ nếp nhà
Sau một tuần nhập học, con trai lớn của tôi nói: “Cũng chưa có gì nhiều mẹ à! Con vẫn mong chờ những bài tập khó để làm mà chưa có. Thầy vẫn dạy về thời khóa biểu, nội quy này nọ thôi”.
Dạo công viên cuối tuần: Người khỏe khoắn - trí an lành
Dạo công viên cuối tuần: Người khỏe khoắn - trí an lành
Từ nhiều năm nay, gia đình tôi giữ một thói quen đều đặn vào mỗi sáng thứ bảy, đó là cùng dạo bộ ở công viên. Vì sao không phải là đi bộ hay chạy bộ mà lại là dạo bộ? Bởi đó không hẳn là thời gian chỉ tập...
Dạy con trước hết bằng cái tình
Dạy con trước hết bằng cái tình
Một người cha rất tự hào về cách dạy con của mình. Con gái lớn hiện đang tu nghiệp ở nước ngoài; con trai út học giỏi, sắp tới cũng nối gót chị.