Người ta không thể cho điều mình không có!

Tâm sự 1

Không có thì lấy gì mà cho? Muốn cho cũng chịu. Phải có mới cho được. Xưa học tiếng Latinh, khi học văn phạm thì mình gặp được câu đó: Nemo dat quod non habet, dịch sát chữ: không ai cho điều nó không có. Điều kiện để cho là phải có trước.

CHo thi co phuc.jpeg (938 KB)
Cho thì có phúc hơn nhận

 

Một vài ví dụ cho vui:

1. Về chuyện đời. Mình làm cha sở Đức An ở Pleiku gần 20 năm (1986-2005), chủ trương ưu tiên giáo dục về nhân bản Kitô giáo, học sinh tập viết chữ đẹp, viết chánh tả đúng, làm văn hay, trình bày bài dễ coi, đọc rõ ràng. Chiều nào mình cũng dạy sau khi các em học ở trường về, chỉ vài ba chục em thôi. Tối đến, khi đi thăm các gia đình, mình kiểm tra cặp học các em học sinh, rồi cũng góp ý cái này cái nọ. Cha mẹ các em thích lắm. Hôm đó, đến nhà bà mẹ nghèo nọ có một đứa con trai học lớp bốn. Em này có vẻ bối rối khi mình đến nhà, và cũng có mấy người hàng xóm cũng tới chơi nữa. Nó nhìn mình lấm lét. Mình bảo: “Con lấy cặp học đem cha xem”. Nó chần chừ. Mình bảo: “Nhanh lên và đem cả cái cặp cho cha xem”. Chu choa! Không biết tả làm sao nữa! Bút mực, tập vở, sách giáo khoa, khăn quàng cổ… không còn phân biệt được cái gì với cái gì! Mình tức quá, to tiếng la nó: “Học với hành kiểu gì vầy hả? Chữ nghĩa như cua bò, còn vẽ vời lung tung!”. Mình tức quá bèn hỏi nó: “Mẹ con có bao giờ coi bài vở của con không?”. Nó chỉ lắc đầu! Tức thì mình chỉa mũi dùi qua bà mẹ: “Bà có một đứa con thôi, mà thế này thế nọ”. Mình la chưa xong gì cả, bà mẹ bỗng khóc ồ ồ, mếu máo: “Thưa cha con không biết chữ mà!”. Nghe vậy, mình chưng hửng và cảm thấy mắc cỡ với mấy người ở đó, rồi cũng muốn khóc theo luôn. Tội nghiệp bà quá chừng, vì suốt đời bà không được đi học ngày nào! Sau này, đứa con một đó làm khổ mẹ nó lắm, rồi bị đưa đi “giáo dưỡng” gì đó, người mẹ buồn, rồi quy y vào chùa sau đó. Mình mất tin tức khi đổi đi xứ khác. Vậy đó, không ai có thể cho người khác điều mình không có. Giá như người mẹ này có chữ nghĩa để chỉ bảo, giáo dục con mình nên người thì có thể khác rồi.

2. Về chuyện đạo. Mình làm cha sở Thăng Thiên và Hiếu Đạo (ở TP. Pleiku) trong 10 năm (2005-2015). Hai giáo xứ, một nhà thờ. Các em học sinh ở thành phố phải “học thêm” ngoài giờ, rồi học thêm đủ thứ, nào là ngoại ngữ, học võ, học đàn, học thể dục…, trong khi xem việc học giáo lý là không quan trọng. Hình như có những bậc cha mẹ cũng nghĩ như vậy. Để đền bù, mình tổ chức cho các em Rước Lễ lần đầu và Thêm Sức thi vấn đáp. Hội đồng chấm thi gồm cha xứ, hai ông câu, hai giáo lý viên. Các em được rút thăm câu hỏi và soạn trước 5 phút. Người thân của em được giúp em trả lời, 90 % là các người mẹ. Nếu con trả lời không được thì mẹ trả lời thay cũng được, vì mình nghĩ khi mẹ biết thì có thể dạy con mình được. Vui nhất là các bà mẹ xúm nhau mua sách giáo lý về học, để có thể đồng hành với con mình. Mẹ con ngồi thi, giành nhau trả lời, vui đáo để! Như vậy thấy không, có mới cho được chứ!

 CHo thi co phuc_day tre em.jpeg (71 KB)

Tâm sự 2

Mình nghĩ, không có để cho thì nhẹ “tội” hơn là có mà không chịu cho. Cuộc đời của Chúa Giêsu là chỉ để CHO mà thôi. Ngài cũng dạy con cái của Ngài là phải cho - cho kẻ đói ăn, cho kẻ khát uống, cho kẻ rách rưới đồ mặc, rửa chân cho nhau…

Mình là linh mục, suốt đời học giáo lý thì phải dạy giáo lý; Chúa giao quyền ban Bí tích là phải “ban”, không được không ban.

Chúa cho ai nhiều thì Chúa đòi nhiều.

Chúa còn nói: “Cho thì có phúc hơn là nhận” (Cv 20,35).

Tự nhiên thì con người thích nhận hơn là cho.

Mỗi người hãy xem lại điều Chúa thích, và điều mình thích và hãy làm điều Chúa thích.

***

Lạy Chúa! Xin cho con biết lo sao cho có, để con có thể cho, và xin cho con luôn biết sẵn lòng cho những gì con đang có. AMEN

Linh mục Phêrô Nguyễn Vân Đông

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Mỗi người có một lựa chọn khác nhau
Mỗi người có một lựa chọn khác nhau
Một cô gái trẻ đi tham gia cuộc thi nhan sắc và khả năng trình diễn sân khấu. Cô tự tin, dấn thân vào thế giới hào nhoáng của ánh đèn, của rực rỡ hôm nay và chưa biết ngày mai. Mạng xã hội và những chiêu trò truyền thông...
Người nhạc sĩ 40 năm dấn thân với ca đoàn
Người nhạc sĩ 40 năm dấn thân với ca đoàn
Được nhiều người biết đến với các sáng tác nổi tiếng như Hồn tôi khát Chúa, Cảm mến tình ngài, Tình yêu đó, Lấy chi đáp đền, Bên Mẹ La Vang…, nhạc sĩ Nhật Minh (tên khai sinh là Nguyễn Văn Minh) gắn bó với ca đoàn của giáo xứ...
Vòng tay Mân Côi “trang sức” đặc biệt của tôi
Vòng tay Mân Côi “trang sức” đặc biệt của tôi
Năm tôi học lớp 10, một biến cố lớp đã xảy ra với cuộc đời tôi. Trong khi các bạn trong nhóm đều đậu vào trường chuyên như nguyện vọng, tôi lại rớt. Tôi nghĩ rằng chắc sẽ không có cú sốc nào có thể lớn bằng cú sốc “gà...
Mỗi người có một lựa chọn khác nhau
Mỗi người có một lựa chọn khác nhau
Một cô gái trẻ đi tham gia cuộc thi nhan sắc và khả năng trình diễn sân khấu. Cô tự tin, dấn thân vào thế giới hào nhoáng của ánh đèn, của rực rỡ hôm nay và chưa biết ngày mai. Mạng xã hội và những chiêu trò truyền thông...
Người nhạc sĩ 40 năm dấn thân với ca đoàn
Người nhạc sĩ 40 năm dấn thân với ca đoàn
Được nhiều người biết đến với các sáng tác nổi tiếng như Hồn tôi khát Chúa, Cảm mến tình ngài, Tình yêu đó, Lấy chi đáp đền, Bên Mẹ La Vang…, nhạc sĩ Nhật Minh (tên khai sinh là Nguyễn Văn Minh) gắn bó với ca đoàn của giáo xứ...
Vòng tay Mân Côi “trang sức” đặc biệt của tôi
Vòng tay Mân Côi “trang sức” đặc biệt của tôi
Năm tôi học lớp 10, một biến cố lớp đã xảy ra với cuộc đời tôi. Trong khi các bạn trong nhóm đều đậu vào trường chuyên như nguyện vọng, tôi lại rớt. Tôi nghĩ rằng chắc sẽ không có cú sốc nào có thể lớn bằng cú sốc “gà...
Nhân vật truyền cảm hứng, họ là ai?
Nhân vật truyền cảm hứng, họ là ai?
Nếu quan tâm tới các hoạt động xã hội, hẳn bạn không thể không biết giáo sư - tiến sĩ Lê Ngọc Thạch vừa được nhận bằng khen của UBND Thành phố Hồ Chí Minh vì “nghĩa cử cao đẹp, tạo sự lan tỏa đóng góp giúp nhân dân vùng...
Những tia nắng cuối
Những tia nắng cuối
Có người ví đời người như một ngày. Buổi sáng như tuổi thiếu niên đầy nắng ấm áp, rực rỡ bầu trời phía đông. Buổi trưa như thanh niên đầy lý tưởng, hoài bão nung cháy khát vọng vươn lên sự thành công.
Nghĩ về ngày của người cao niên
Nghĩ về ngày của người cao niên
Nhiều năm nay, Nhật Bản đã chọn ngày thứ Hai của tuần thứ ba trong tháng 9 hằng năm làm Ngày Kính lão.
Sách xưa đã nói đến một năm Thìn bão lụt 1844
Sách xưa đã nói đến một năm Thìn bão lụt 1844
Nhiều người trung niên tâm sự rằng hồi nhỏ thường nghe các cụ đời trước gợi lại chuyện xưa bằng câu “từ hồi năm Thìn bão lụt”, “chuyện hồi năm Thìn bão lụt tới giờ…”. Về sau, nhờ Internet, người ta có dịp tìm hiểu nguồn gốc câu “năm Thìn...
Chữ tình khi hữu sự
Chữ tình khi hữu sự
Cuộc sống tất bật bon chen vì miếng cơm manh áo, lợi danh, cứ ngỡ chữ tình có khi vơi cạn. Nhưng để ý, nhìn sâu vào đời thường, hãy còn đó nghĩa cử chân tình mỗi khi hữu sự. 
Qua âm nhạc, cùng loan báo Tin Mừng
Qua âm nhạc, cùng loan báo Tin Mừng
Ðược khởi động từ ngày 19.5.2024, trải qua thời gian gần 4 tháng với các vòng thi, chương trình “Tiếng hát giáo đường” mùa giải III đã khép lại trong bầu khí ấm áp, sôi động. Lễ trao giải vừa diễn ra tối ngày 8.9 tại giáo xứ Thánh Tống...