Từ một quà tặng dịp thụ phong linh mục

Xứ đạo quê nhà 20 năm trước không có thư viện. Căn phòng học giáo lý dành cho giới thiếu nhi thậm chí cũng thiếu. Trong nhà thờ, cha sở chia ra hai khu: Dãy gần cung thánh là lớp khai tâm, tức mới tập tành đọc kinh, học các giới răn, những điều sơ khởi; lớp ở cuối nhà thờ tập trung độ tuổi lớn hơn, đã được rước lễ và còn 3 năm nữa sẽ lãnh nhận Bí tích Thêm Sức.

Thanh Kinh.jpg (26 KB)

Nhà thờ ngày Chúa nhật trong ngoài đều có lớp giáo lý. Dưới tán cây bàng, người nữ tu cao niên đứng giữa các anh chị vào đời thuyết giảng. Phía sân gần đài Đức Mẹ, mấy chục anh chị ngồi chăm chú lắng nghe cha sở… Mặc cho nắng có lúc xuyên qua hàng dừa chiếu thẳng vào mặt, đứng lâu, mồ hôi ướt cả áo ngoài, “ông cố” vẫn cứ nói say sưa. Lứa chúng tôi, như bao lứa trẻ khác của họ đạo nghèo trước đó nữa, không có thư viện đầy đủ như các xứ thị thành hay ít là như bây giờ. Cha sở dùng một góc nhỏ trong phòng khách của nhà xứ đặt tủ sách chừng vài chục cuốn. Chiều chiều, thiếu nhi tới lui, tìm sách đọc cho đỡ buồn. Đọc tới đọc lui, riết rồi tôi như thuộc làu. Vài cuốn truyện tranh, thêm chục tiểu thuyết dành cho người trẻ, năm ba cuốn của bộ Tuổi Hoa, rồi địa lý, lịch sử… Tôi thích nhất hai quyển Thánh Kinh bằng hình mà cha sở nói là “rất quý”. Sách lớn và dày đến nỗi ngày ấy, tôi dù đã học lớp 8, vẫn phải cầm hai tay mới nổi, nếu không khéo sẽ rớt, hư. Khác với các bạn, có một quãng thời gian liên tục khá dài tôi ngấu nghiến cuốn Thánh Kinh này mỗi chiều. Đọc xong vài trang, lấy chỉ đỏ làm dấu lại và cất vào chỗ cao nhất. Đến hôm sau, lại đọc tiếp… Thật ra, như mọi cuốn Thánh Kinh, nội dung làm sao khác nhau được, chỉ có điểm thu hút là những hình ảnh, tranh vẽ. Nhìn vào đó, tôi hình dung các câu chuyện rõ ràng, mở mang cho mình về thế giới cổ xưa với một nền văn hóa khác biệt…

Lần nọ, trời nhá nhem tối, tôi vẫn chưa về nhà, mải mê với những cuốn sách và được dịp ngồi cùng cha sở trong phòng riêng, khám phá phòng của ngài. Cha vẫn hay mở toang cửa để thiếu nhi vào và cùng trò chuyện với chúng như thế từ ngày ngài về nhận xứ, chục năm có lẽ… Tôi say sưa vì được dịp nhìn gần chén thánh, các tràng hạt, tượng thánh Giuse ngủ… và những đồ vật khác. Mỗi món một kiểu, lạ lạ… Bỗng tôi trồ lên khi nhìn thấy cuốn Thánh Kinh dày, đen huyền. Cha sở mở ra cho xem. Phía sau cùng có ép hình cha và các bạn cùng khóa. Ngài đố nhận ra ngài trong bức hình, sẽ có quà… Tôi phải chỉ năm lần, bảy lượt mới may mắn trúng hình cha, bởi khác quá. Vậy mà…

Cha đưa cuốn Thánh Kinh cho tôi. Trang đầu tiên có hàng chữ viết tay nắn nót: “Để kỷ niệm ngày thụ phong linh mục, 19.6.1977”. Cha nói rằng khi ngài mất đi, có thể những thứ quà lưu niệm này sẽ được gói lại, nằm gọn gàng góc nào đó trong áo quan hay trong căn thư phòng, qua thời gian, bụi phủ đầy nhưng khi trao lại cho tôi, ngài tin sách sẽ được “sống tiếp”.

Cầm sách trên tay, tôi nâng như nâng trứng mỏng. Lần giở từng trang đều hết sức nhẹ nhàng, sợ rách. Năm tháng chảy trôi, những câu chữ trong Thánh Kinh đi vào lòng cách gọn gàng, trật tự và ở yên lại. Sau này, khi lớn lên, xứ đạo có thư viện nho nhỏ, nghe tin cha sở mới xin sách đặt trong thư viện, tôi vội về nhà mang hai quyển Thánh Kinh rất quý ấy tặng lại, để sách tiếp tục sứ mạng của mình, trao truyền đức tin cho lớp trẻ…

Đồng nghiệp trong cơ quan, những người theo Công giáo đã có không ít lần thắc mắc vì sao tôi am hiểu Kinh Thánh. Những lúc như vậy, tôi chỉ mỉm cười đáp rằng mình cũng là “con nhà đạo” và lòng nhớ về cha xứ cũ, rất mực biết ơn. Còn cha sở ngày ấy, giờ đây đã đi xa…

Anh Nguyên

 

Từ khoá:
Chia sẻ:

Bình luận

có thể bạn quan tâm

Một cái nắm tay…
Một cái nắm tay…
Tôi hình như chưa từng thấy ba má mình nắm tay nhau. Có lẽ, những vất vả mưu sinh cùng bao thăng trầm của gia đình đã khiến cho cử chỉ ấy mai một. Hoặc là ba má tôi chẳng hề có thói quen ấy.
“Vâng lời Thầy con thả lưới"
“Vâng lời Thầy con thả lưới"
Hằng năm, vào dịp lễ kính hai thánh Phêrô - Phaolô, những ngư dân thuộc giáo phận Phan Thiết có truyền thống tề tựu về tham dự thánh lễ làm phép ghe, thuyền. Họ cùng con thuyền của mình mong ước một năm bình an, thuận lợi khi ra khơi...
Áo dài chụp ảnh rộn ràng sắc Xuân
Áo dài chụp ảnh rộn ràng sắc Xuân
Hằng năm, cứ khoảng từ sau lễ Giáng Sinh đến cận Tết Nguyên đán là các cửa tiệm cho thuê áo dài và phụ kiện lại được dịp vào mùa. Ðó là mùa “làm đẹp” tấp nập nhất trong năm.
Một cái nắm tay…
Một cái nắm tay…
Tôi hình như chưa từng thấy ba má mình nắm tay nhau. Có lẽ, những vất vả mưu sinh cùng bao thăng trầm của gia đình đã khiến cho cử chỉ ấy mai một. Hoặc là ba má tôi chẳng hề có thói quen ấy.
“Vâng lời Thầy con thả lưới"
“Vâng lời Thầy con thả lưới"
Hằng năm, vào dịp lễ kính hai thánh Phêrô - Phaolô, những ngư dân thuộc giáo phận Phan Thiết có truyền thống tề tựu về tham dự thánh lễ làm phép ghe, thuyền. Họ cùng con thuyền của mình mong ước một năm bình an, thuận lợi khi ra khơi...
Áo dài chụp ảnh rộn ràng sắc Xuân
Áo dài chụp ảnh rộn ràng sắc Xuân
Hằng năm, cứ khoảng từ sau lễ Giáng Sinh đến cận Tết Nguyên đán là các cửa tiệm cho thuê áo dài và phụ kiện lại được dịp vào mùa. Ðó là mùa “làm đẹp” tấp nập nhất trong năm.
Góc bình yên ở làng phong Qui Hòa   
Góc bình yên ở làng phong Qui Hòa  
Làng phong Qui Hòa (Qui Nhơn) đã trải qua gần một thế kỷ hiện diện. Nơi đây trước kia được các tu sĩ Công giáo xây dựng nhằm giúp những người mắc bệnh phong có nơi chữa trị, sinh sống.
Bước trên đường hy vọng
Bước trên đường hy vọng
Người ta nói gen Z là thế hệ dễ tổn thương. Mỗi lúc như thế, không hiểu sao tôi lại cầm lên quyển “Đường Hy Vọng” - cuốn sách chứa đầy kỷ niệm, tôi mượn được từ người anh cùng cơ quan, để mong tìm thấy chút hy vọng trong...
“Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà“
“Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà“
Tâm trạng này đâu khó chia sẻ, bởi ai cũng từng gặp trong chính mình, đó là ham đi, càng xa càng tốt, rồi cuối cùng mệt nhoài. Nôn nao chuẩn bị cho hành trình, hồi hộp háo hức, để rồi khi đến chốn mong đợi, lại muốn bỏ về....
Ước mơ đưa nghệ thuật Việt Nam  ra thế giới
Ước mơ đưa nghệ thuật Việt Nam ra thế giới
Chỉ còn vài ngày nữa thôi, người phụ nữ đa tài Nguyễn Thị Xuân Phượng (sinh năm 1929 tại Huế) sẽ bước vào tuổi 96.
Món quà nâng đỡ tâm hồn
Món quà nâng đỡ tâm hồn
Đây là những tràng chuỗi Mân Côi do các nữ tu hội dòng Mến Thánh Giá Phan Thiết trao tặng người nghèo, người khuyết tật, như một món quà ủi an, nâng đỡ tinh thần.
Những đêm tối trong cuộc đời
Những đêm tối trong cuộc đời
Sau khi bán thầy mình và nhận ra sai lầm, Giuđa rơi vào tuyệt vọng, không tìm được lối đi mới cho tương lai. Ông như bị áng mây đen bao phủ. Ðêm đối với ông là những dằn vặt đau khổ, những câu hỏi vì sao mình đã phản...